“Nếu muốn ta chết như vậy, ta cũng sẽ không cho ngươi sống dễ chịu, để sủng vật của ngươi đến chôn cùng ta đi!” Linh thể của Hồ Vĩ Ngụy Thần Tộc không ngừng bị lôi đình lực ăn mòn, cuồng loạn rống to.
Vừa dứt lời, hắn đã trực tiếp kích nổ linh thể.
Ầm–!
Năng lượng dao động cuồng bạo nhất thời nổ tung, bộc phát ra lực phá huỷ cực mạnh không gian xung quanh đều bởi vậy mà vặn vẹo không ngừng.
Uy lực khi cường giả Đế Tôn cảnh tự bạo linh thể cực kỳ kh ủng bố. Lôi phong đứng mũi chịu sào, khó có thể trốn tránh, bị nổ đến tan xương nát thịt.
Mà trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Kinh Kha kịp thời thi triển Thuấn Gian Di Động, hữu kinh vô hiểm, thành công tránh được.
“Gợi ý ấm áp, phát hiện thú cưng 006 “Lôi Phong” đã chết trận, số liệu bắt đầu xóa…”
“Bing, đã thanh lý tất cả số liệu của sủng vật có số hiệu 006, mong kí chủ không được nản lòng, tranh thủ thu thập them sủng vật mới.”
Sau khi Lôi Phong chết đi, âm thanh điện tử của hệ thống lập tức vang lên trong đầu Lâm Lăng.
Cùng lúc đó, lớp sáng trắng bao quanh Linh Anh trong cơ thể Lâm Lăng cũng bởi vì hồ vĩ Ngụy Thần Tộc đã triệt để chết đi, chậm rãi biến mất.
Tuy phong ấn đã được giải trừ, nhưng giờ phút này Lâm Lăng không có chút vui mừng nào.
“Tiểu Phong, vĩnh biệt…”
Ánh mắt hắn yên tĩnh lạ thường, nhìn Lôi Phong bị nổ đến tan xương nát thịt, sâu trong đáy mắt dần dần dâng lên một tia lửa giận khó có thể ngăn chặn.
Lâm Lăng đứng yên giữa không trung, sau khi hít sâu vài hơi, sự tức giận trong mắt hắn dần giảm bớt.
Hắn nhận thức rõ được sức mạnh hiện tại của bản thân vẫn chưa tới mức trở thành kẻ địch của tháp Thông Thiên nên nếu như bây giờ hắn trực tiếp đi giết toàn bộ tháp Thông Thiên thì chẳng khác nào đưa mình vào miệng cọp.
Chợt suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, Phần Thiên Hỏa Lô lập tức hiện ra lơ lửng trước mặt hắn, từng vòng lửa đỏ rực vây quanh nó.
“Tên nhân loại thấp hèn kia, ngươi đã suy nghĩ kỹ việc muốn trở thành Thần phó của ta chưa? Đây chắc chắn là lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời của ngươi đấy.”
Thần hồn vẫn luôn bị nhốt trong hệ thống không gian trữ vật cho nên Thần hồn hiển nhiên không biết chuyện xảy ra vừa rồi giữa hắn và Hồ Vĩ. Vì thế giọng điệu tự cho mình là đúng bây giờ khiến cho Lâm Lăng cảm thấy vô cùng phản cảm.
Ánh mắt Lâm Lăng hơi tối lại, hắn không nói thêm lời nào vô nghĩ nữa mà bắt đầu kết ấn. Dưới sự dẫn dắt của linh lực, từng đạo phù văn nhanh chóng được ngưng tụ ra và tiến vào trong Phần Thiên Hỏa Lô.
Vù!
Chỉ trong phút chốc, ngọn lửa trong Hỏa Lô bùng cháy dữ dội, những ngọn lửa phù văn nhảy nhót bên ngoài đỉnh lô, năng lượng hỏa hệ dao động bên trong điên cuồng bay lên với tốc độ cực nhanh.
“A!A!A!”