“Kình Vũ tướng quân, đây là thịt nướng ngài muốn.” Chỉ chốc lát sau, tên phụ bếp này đã bưng đĩa thịt này đi vào lều trại lớn nhất trong quân khu.
Bên trong có một gã chiến sĩ Cuồng tộc dáng người cường tráng đang ngồi nghiêm chỉnh, thân mặc khải giáp, thoạt nhìn có chút uy vũ khí phách.
Ngũ quan và diện mạo, có vài phần tương tự với Cuồng Vương Kình Nạp.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tên này chính là chủ tướng của đại quân này, Kình Vũ.
Giờ phút này, ánh mắt Kình Vũ nghiêm túc nhìn chằm chằm bản đồ trên sa bàn, hồn nhiên không để ý tới phụ bếp đang bưng đồ ăn tiến vào.
Chỉ thấy bản đồ trên sa bàn chính là địa hình xung quanh khu vực thành Thiên La!
Thấy thế, tên tạp phụ bếp kia cẩn thận đặt mâm cơm lên bàn, sợ quấy rầy Kình Vũ.
Hắn ta biết, vị tướng quân này nổi danh nóng nảy hung tàn, hơn nữa làm việc cực kỳ nghiêm khắc.
Một khi hơi hầu hạ không tốt, nhẹ thì xử trí theo quân pháp, nặng thì giế t chết tại chỗ. Thủ đoạn nghiêm khắc như vậy, không ai không dám to gan lớn mặt trước mặt hắn ta.
Giống như tên phụ trách giao đồ ăn tới đây ngày hôm qua, không cẩn thận làm nước canh văng ra một chút đã trực tiếp bị chém đứt hai tay!
Khi đi ra khỏi lều trại, tên phụ bếp không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong lòng thoáng qua cảm giác sống sót qua đại nạn.
Bên trong lều.
“Sách lược lần này, tuyệt đối có thể biến thành Thiên La thành cá nằm trong chậu!” Dường như Kình Vũ đã nghĩ ra chiến lược kế tiếp, đôi môi dày chậm rãi cong lên thành một nụ cười dữ tợn.
“Sao mùi thịt nướng hôm nay nhạt vậy?!” Bất chợt, ánh mắt hắn ta đảo qua, nhìn về phía đĩa cơm bên cạnh, nhướng mày.
Bình thường, dù nắp sắt có đậy kín cỡ nào cũng sẽ có mùi thịt nướng xông vào mũi. Nhưng mà hôm nay thật kì lạ, dù hắn ta đang đứng cách đĩa thức ăn khá gần, cũng hoàn toàn không ngửi được chút mùi vị gì.
Từ trước đến nay Kình Vũ vẫn luôn chú trọng chi tiết, trong lòng bắt đầu có chút bất mãn.
“Nếu mùi vị không đạt tiêu chuẩn, thì đầu bếp phụ trách nấu ăn hôm nay nên bị cắt bỏ đầu lưỡi đi là vừa!” Kình Vũ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hung ác khẽ đảo, nhânh chóng nghĩ ra hình phạt cho đầu bếp.
Sau đó hắn vươn tay, mở bung nắp sắt ra. Ngay khi nắp sắt bị nhấc lên, Kinh Kha đang trong thế chờ phát động đã nhanh chóng lao ra.
Xẹt!
Thân thể nhỏ nhắn của nó, trực tiếp xuyên thẳng từ mắt trái của Kình Vũ ra khỏi gáy. Máu tươi b ắn ra tung tóe.
Vật thể lạ đột nhiên đâm tới làm Kình Vũ không thể nào lường được, vẻ mặt hắn ta vẫn còn giữ nguyên nét hoảng sợ mà ngã xuống đất.
Bị vết thương trí mạng như vậy, đừng nói là phản kháng, ngay lúc này kêu lên một tiếng cũng không thể làm được.
Sau đó, một cỗ đoàn sương đen dày đặc bao phủ hết thân thể Kình Vũ. Nhanh chóng lập lại các động tác như ở nhà tranh, sau khi thi triển Sưu Hồn Thuật xong liền nuốt chửng toàn bộ thi thể.
Năng lượng từ thi thể của cuồng tướng cấp 9 không khác nào vật cực bổ.
Sau khi cắn nuốt hết tất cả, một phần ba thanh tiến hóa còn trống phía sau lập tức bị lấp đầy.