Tốc độ nhanh như chớp, làm đồng tử Trần Tấn cấp tốc co rụt lại, vừa kịp nhìn tới đã bị nó bắn xuyên qua thân thể.
Thoáng chốc, quang văn màu trắng nhanh chóng khuếch tán, từng một sợi sáng nhỏ luân phiên giao nhau, ngưng tụ thành một tấm phù ấn, xông thẳng vào Huyệt Hải Tinh Thần trong đầu Trần Tấn.
“Phù Nô Ấn!”
Trần Tấn giật mình, vội vàng điều động linh lực toàn thân vọt tới Huyệt Hải Tinh Thần, ý đồ ngăn cản phù ấn.
Nhưng mà, thần lực cường đại mà Phù Nô Ấn ẩn chứa, hoàn toàn vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Vẻn vẹn chỉ một lần trùng kích, bình chướng phòng ngự hắn vừa ngưng tụ lập tức sụp đổ trong nháy mắt, Phù Nô Ấn trực tiếp lướt tới linh hồn thể, phong ấn trên đó.
Chỉ nghe “Xèo” một tiếng, linh hồn thể trong nháy mắt bị hoa văn màu trắng rậm rạp quấn quanh, ý thức chủ thể cũng dần dần bị phong ấn.
“Đáng giận!”
Trong lòng Trần Tấn vô cùng khẩn trương, khi ý thức chủ thể sắp bị phong ấn, linh hồn của hắn lại chia làm hai phần.
Phần linh hồn tách ra, toàn thân đen kịt, chính là hồn thể thật sự của hắn.
Về phần linh hồn thể bị Phù Nô Ấn khống chế, nói trắng ra cũng không phải linh hồn của bản thân hắn, mà là tàn hồn nguyên bản của thân thể này trước khi bị hắn đoạt xá!
Cũng chính là Trần Tấn thật sự!
Là một tàn hồn mất đi ý thức của, chỉ còn lại trí nhớ và thông tin cũ.
Cho nên, khi Trần Tấn tách ra Ma Linh của mình ra vẫn còn giữ được quyền khống chế tuyệt đối đối với thân thể này.
Nhưng mà lúc này hắn không định ra tay ngay, mà tương kế tựu kế, giả vờ ngây ngốc đứng thẳng ở nơi đó.
Cố ý giãy dụa một chút rồi bày ra vẻ mặt thật bình tỉnh như lạnh băng như một con rối.
“Chủ nhân, tại hạ Trần Tấn, xin hỏi có phân phó gì không?” Sau đó hắn ngước mắt lên, nhìn năm gã cường giả Thần tộc phía trên, cung kính hỏi.
Hiển nhiên, mấy gã Thần tộc kia cũng không có dao động gì đối với biểu hiện của Trần Tấn lúc này. Bởi vì một khi thành công gieo trồng Phù Nô Ấn, tất cả người bị trồng đều có loại biểu hiện này, sẽ không còn chút ý nghĩ phản kháng nào.
“Lấy món trang bị vừa rồi ra.” Cường giả Thần tộc cầm đầu lạnh lùng lên tiếng.
“Vâng, chủ nhân.”
Trần Tấn không chút chậm chạp, bàn tay khẽ lật, Chiến Y Nghĩ Nhân lập tức hiện ra.
Từ chuyện lần trước, hắn đã biết Lâm Lăng có thể tùy ý lấy lại Chiến Y Nghĩ Nhân bất cứ lúc nào, cho dù hắn có đưa thứ này cho Thần tộc, thì Lâm Lăng cũng có biện pháp đoạt lại như thường.
Cho nên lúc lấy trang bị ra hắn không có chút băn khoăn nào.
“Chất liệu và cấu tạo này, quả thực rất khó có thể tưởng tượng…” Cường giả Thần tộc cầm đầu vuốt v e Chiến Y Nghĩ Nhân trong tay, không khỏi cảm thấy hào hứng tò mò.
Cho dù hắn có kiến thức rộng lớn, cũng chưa từng thấy qua trang bị nào độc đáo như vậy.
“Chủ nhân, ấn nút màu đỏ bên trái là có thể tiến hành thu nhỏ.” Trần Tấn thành thật nói.