“Cảm ơn.” Xuất phát từ lễ phép, Đào Linh nói lời cảm tạ xong thì trực tiếp cầm lấy bầu rượu, lại bắt đầu uống.
Mà trong quá trình này, nàng lại không nói nhiều với Trần Hoa một câu, thậm chí vận dụng linh lực che chắn hai lỗ tai, hoàn toàn mắt điếc tai ngơ với những lời ái mộ liên miên không dứt của hắn ta.
“Ta thề với rượu này, sớm muộn gì cũng làm nàng khăng khăng một mực với ta.”
Trần Hoa như đã nhận ra chuyện này, trong mắt hiện lên một tia sáng mịt mờ, nhìn thấy thái độ lạnh nhạt không thay đổi của Đào Linh, lòng chiếm hữu og hắn đã trở nên càng bành trướng.
…
Cùng thời khắc đó, đoàn người Lâm Lăng đã đến khu vực đảo nhỏ Phong Linh Các. Giữa không trung, rất nhiều bóng dáng lơ lửng bên ngoài quầng sáng đại trận bảo vệ.
“Chấp Sự Trưởng đại nhân đột nhiên truyền lệnh bảo chúng ta tiến đến Phong Vân Các, là xảy ra chuyện gì sao?”
Hiển nhiên đa số thành viên chấp sự đi theo đến sau đó cũng không biết chuyện gì, đều lấy Chấp Sự Trưởng ‘Vệ Quý Nguyên’ cầm đầu, chỉ chờ một khẩu lệnh.
Mà hơn trăm chấp sự áo tím ở Truyền Tống Trận ban đầu, giờ phút này tâm tình vẫn không thể bình tĩnh.
Bọn họ đều nhịn không được nhìn chăm chú vào Lâm Lăng, nhìn từ phản ứng của Chấp Sự Trưởng trước đó thì đã có thể đoán ra ít nhiều.
Lâm Lăng này tuyệt đối không phải là tiểu chấp sự cấp bậc áo trắng trong ấn tượng mười năm trước kia, chỉ sợ địa vị của hắn còn cao hơn cả Chấp Sự Trưởng.
Dù sao xưng hô ‘Thánh Tử điện hạ’ đáng kính sợ kia có thể thể hiện thân phận của hắn cũng không đơn giản.
Bọn họ tuyệt đối tin tưởng, nếu giờ phút này có ai dám mạo phạm Lâm Lăng, Chấp Sự Trưởng đại nhân nhất định sẽ là người đầu tiên động thủ, đánh cho tên kia tìm không thấy hướng Bắc!
“Vèo vèo vèo…!!!”
Lúc này, Phong Linh Các phía dưới đột nhiên có từng bóng dáng khẩn cấp lao đến.
Phóng mắt nhìn lại đều là đệ tử hộ điện và đông đảo trưởng lão hộ điện của Phong Linh Các. Dù sao lần này Chấp Sự Đường xuất động nhiều người như vậy, hơn nữa dưới tình huống hoàn toàn không hề báo trước, phía Phong Linh Các cảm thấy rất kinh ngạc.
Ngay cả các chủ ‘Phong Kinh Dương’ cầm quyền cũng bị kinh động.
Vèo ——!
Chỉ thấy một ánh xanh cắt qua phía chân trời, nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước đông đảo Phong Linh Các đệ tử.
Dáng người ông ta thon dài, khuôn mặt lạnh lẽo cương nghị, cả người quanh quẩn trường năng lượng pháp tắc phong hệ hùng mạnh, đứng trên không trung lạnh lùng đối diện với tất cả thành viên của Chấp Sự Đường.
“Vệ tiền bối, ngươi đột nhiên dẫn theo nhiều chấp sự đệ tử như vậy tới Phong Linh Các chúng ta là vì chuyện gì?” Phong Kinh Dương nhìn quét qua rồi dừng lại trên người Vệ Quý Nguyên.
Đối mặt với Chấp Sự Trưởng cứ như vĩnh viễn không chết, hơn nữa trước nay hành tung thần bí, trong lòng Phong Kinh Dương ít nhiều gì cũng tồn tại vài phần kiêng kị.