Đọc truyện Full

Chương 130: Quyển 2 – Chương 34: Chải đầu


Editor: ChieuNinh_dd.

Nghi thức khế ước của Đạt Nhĩ và Laura là ở sau một ngày Liễu Thư và Allen chính thức chuyển nhà xong. Cho tới nay cô đều rất tò mò khế ước rốt cuộc là một loại phương pháp ký kết thế nào, nhưng mà sau khi thấy rồi, hết thảy cũng nhận được giải thích mới nhất.

Một ngày này trong bộ lạc đặc biệt náo nhiệt, sáng sớm Allen đã sớm rời giường, bởi vì thời điểm một ngày trước Đạt Nhĩ đi tới mời Allen hỗ trợ. Thời điểm khế ước thú nhân cần mấy huynh đệ thân thiết ở bên cạnh, cảm thấy giống như là phù rể. Đám “Phù rể” này sẽ giúp Đạt Nhĩ săn bắn, bởi vì hôm nay toàn bộ người trong bộ lạc sẽ tụ tập cùng một chỗ, phần lớn thức ăn đều do chú rể Đạt Nhĩ chuẩn bị.

Một mình tự nhiên là không ứng phó hết được, cho nên mới có “Phù rể” xuất hiện. Đương nhiên cái này không phải toàn bộ tác dụng của phù rể, cái khác còn ở phía sau. Giống cái là quý giá mà rất thưa thớt, một thú nhân muốn được lấy giống cái mình yêu thích về nhà thì cũng không dễ dàng.

Liễu Thư Kathy và Alice Eva đều làm bạn gả, cả một ngày đều đợi ở bên cạnh Laura. Liễu Thư đặc biệt cao hứng được Laura mời, như vậy là khoảng cách vây xem có thể càng gần, nghĩ thôi cũng hưng trí bừng bừng. Cho nên Allen khởi hành, thì cô cũng không nhàn rỗi, thay đổi bộ quần áo mới rồi chạy đi tìm mấy người Kathy để cùng đi.

“Các cậu tặng lễ vật gì cho Laura vậy?” Bốn người tập hợp cùng một chỗ, Liễu Thư bắt đầu hỏi.

“Mình tặng một bộ chậu chén.” Alice xóc xóc đồ gì đó phình lên trong túi, cười nói: “Laura và Đạt Nhĩ khế ước, về sau sẽ cùng nhau sinh sống, mình đưa mấy thứ cần dùng.”

“Hì hì, tặng phẩm nhỏ của mình, chỉ là hiện tại không thể nhìn, đợi lát nữa các cậu có thể thấy được.” Kathy dáng vẻ thần thần bí bí, những người khác nhìn lại, trong tay cô nàng ôm một cái gói to, nói vậy chính là lễ vật. Thấy cậu ấy muốn giữ lại tạo kinh ngạc, nên cười đùa một phen cũng chưa nhắc lại.

Eva ôm Lỗ Cách, hôm nay Oman cũng là phù rể: “Mình làm đôi hài mới, Laura nhất định sẽ thích.” Eva thực khéo tay, nhất là làm quần áo giầy, Liễu Thư cảm thấy không bằng, có đôi khi đều nhờ làm chút vật nhỏ, lần này phát huy đặc biệt của cô ấy cũng không ngoài ý muốn.

“Tiểu Thư, của cậu là cái gì?” Ba ánh mắt đều chăm chú nhìn lại đây, nhìn từ trên xuống dưới, nhưng không có nhìn thấy cái gì đáng nghi ở trên người cô, nhất thời thất vọng.

“Cho bọn mình nhìn xem nào.” Có lẽ là não tàn rất trực giác, Kathy cảm thấy Liễu Thư đưa lễ vật nhất định không đơn giản, trong lòng tò mò giống như mèo cào, nhưng mà Liễu Thư vẫn không nói.

Liếc mắt nhìn mấy người, Liễu Thư thoải mái nói: “Cứ gấp như vậy làm gì, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, được rồi được rồi, đi nhanh đi.”

Người ta không nói, các cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể oán hận trừng mắt liếc một cái, cước bộ nhanh hơn theo đi. Quên đi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, xem khi đó cậu ấy giấu thế nào.

Thời điểm đến nhà Laura thì nơi đó rất náo nhiệt, có mấy vị a sao trong bộ lạc còn có giống cái trẻ tuổi khác, bạn gả cũng không chỉ có bốn người Liễu Thư, còn có giống cái đợi gả trẻ tuổi khác. Ví dụ như giống cái Mia lần thu thập đó còn bị ngọc trai kẹp lấy, lại nói còn có thiếu nữ lớn lên rất sôi nổi đã từng cho Liễu Thư sáu con thú nhiều lông. Cô còn quyết định đợi nhóm tiểu thú lớn lên trưởng thành rồi sẽ đưa tặng một con.

“Laura chúc phúc cậu.” Mỗi người vừa tới đều nói một câu chúc phúc, đưa lễ vật của mình lên. Đưa lễ vật đều là mở ra trước mặt mọi người, Alice là một bộ bồn chén, cái này đương nhiên là dùng cọc gỗ để khắc, nói vậy cũng là tìm Ngải Đạt hỗ trợ, nhưng nhất định cũng sẽ tốn sức không ít, Laura vui vui vẻ vẻ nhận lấy.

Sau khi nhận giày mới của Eva, lúc này Laura liền thay ngay, Eva vui đến ôm Lỗ Cách cười thấy răng không thấy mắt. Sau đó chính là Kathy, chỉ thấy cô nàng thật cẩn thận mở ra gói to mình mang đến, bộ dáng vật bên trong giống như là dễ vỡ, mà sự thật chứng minh đây thật là “vật dễ vỡ”.

Lấy từ trong gói to da thú ra là một đôi con rối nặn bằng bùn, tuy rằng tay nghề so ra thì kém hơn công nghệ tinh phẩm, nhưng mà thực sự không tệ. Tượng bùn nho nhỏ cũng làm ra ngũ quan chân dung nhân vật, có thể thấy được phí không ít tâm tư. Laura đầu tiên nhìn thấy thì mừng rỡ không thôi, đưa tay thật cẩn thận cầm lấy đôi tượng bùn đó, trân trọng.

Đôi tượng bùn nặn chính là Đạt Nhĩ và Laura, nhìn xem đôi con rối nhỏ là thú nhân và giống cái, ngay cả chênh lệch thể trạng giữa hai người Đạt Nhĩ cũng nhìn ra. Thú nhân cao lớn uy mãnh, giống cái nhỏ nhắn gầy yếu. Không thể không nói Kathy nắm bắt trọng điểm rất tốt. Người khác đều chú ý cái này, nhưng mà Liễu Thư thì khác. ChieuNinh~dien~dan~D^d^l^q^d

Cô sờ sờ đất vụn bị rơi rụng Kathy lấy đến để làm tượng bùn, tượng bùn này bị phơi nắng khô, nhưng vẫn còn lại một ít bùn đất. Vuốt vân vê ở trong tay, trong mắt Liễu Thư như có vẻ đăm chiêu, nhưng hiện tại cũng không tốt để hỏi. Hôm nay là ngày lành của Laura, tất cả hết thảy đều phải đặt cô ấy lên trước, cái khác thì sau này đi, dù sao có rất nhiều thời gian, không vội nhất thời.

“Ha ha, thật đẹp phải không? Mình chính là mất thật nhiều công phu đấy, làm thật nhiều cái cũng không hài lòng, nhìn xem, tay của mình đều nặn đỏ lên.” Nói xong vươn móng vuốt của mình ra, vừa thấy thật đúng có chút sưng đỏ. Laura cảm động không thôi, lôi kéo Kathy chính là nói một trận lời nói ngọt ngào thân mật, mọi người nhìn mà cười không thôi.

“Nha, mình nói này, thì ra mấy ngày nay cậu đều là làm cái này đi, trách không thấy người đâu cả.” Alice cười tổn hại bạn tốt.

“Ai ai, đừng nói mình, cậu cũng mỗi ngày không thấy người đâu à, nói đi đi đâu chơi với Ngải Đạt hả?” Không chút do dự phá đài bạn tốt, từ lúc giống cái thu thập thì bọn họ càng dễ dàng ra vào bộ lạc, không cần lại phải thật cẩn thận, mọi người đối với cuộc sống cũng càng nhiệt tình.

“Tiểu Thư, của cậu là cái gì, hiện tại có thể cho chúng mình nhìn xem đi.” Eva còn nhớ thương lễ vật của Liễu Thư, cô cũng rất tò mò đây.

“Đúng đúng.” Được nhắc nhở, Kathy liền bật dậy, lôi kéo góc áo Liễu Thư muốn cô nhanh chút lấy ra cho mọi người xem. Liễu Thư bị dây dưa không ngừng, thì dở khóc dở cười, cô lại không có chuẩn bị cất giấu, đều là lễ vật, ẩn dấu còn lấy ra thế nào. Không nói gì vội tránh khỏi móng vuốt của Kathy bất đắc dĩ nói: “Được rồi được rồi, đừng túm mình, mình lấy ra còn không được sao.”

Nhận được cam đoan, Kathy mới buông móng vuốt ra, vẻ mặt chờ mong nhìn cô, nhưng mà Liễu Thư lại không có hành động lập tức. 

Từ lúc Liễu Thư làm lược xuất hiện, mặc kệ giống cái hay là thú nhân đều sẽ chải tóc, thú nhân một thân mao lông, cô nhớ rõ Allen thích nhất chính là cô cầm lược chải lông cho hắn lúc hình thú.

Sau khi học được để ý, mái tóc nhóm giống cái đều đã được chải chỉnh tề, cũng chỉ dừng lại là như thế, nhiều lắm dùng sợi dây cột lại, cũng không có gì đa dạng. Hôm nay Laura ăn mặc đã rất xuất sắc, trên người quần áo mới chắc hẳn là làm thật lâu, tay nghề cũng không sai, tóc thật dài buông xuống, chỉ có một món ngạch sức, là dùng tảng đá xinh đẹp xuyên lại.

“Laura, mình chải cho cậu một đầu tóc xinh đẹp đi.” Liễu Thư nói, tuy rằng cô cũng không phải là nhân sĩ chuyên nghiệp, nhưng chải đầu thì nữ nhân đều biết một ít, nhất là cô là một nhân loại từng có kiến thức.

“Hả?” Laura ngẩn người, nhìn nhìn a sao lại nhìn Alice Kathy, cuối cùng nhìn về phía Liễu Thư: “Được, tốt, lược vẫn là cậu làm mà.”

“Ha ha, không cần lo lắng.” Liễu Thư cười cười: “Hôm nay là thời khắc đẹp nhất của cậu mình nhất định sẽ chải kiểu tóc xinh đẹp cho cậu, đến lúc đó kinh diễm toàn trường, à, không đúng, mê đảo Đạt Nhĩ.”

“Tiểu Thư…” Hiếm khi bị Liễu Thư nói giỡn, Laura da mặt mỏng, đỏ bừng cả mặt hờn dỗi một tiếng. Sau đó tiếp tục mặt đo đỏ ngồi ở trên giường, cũng lấy ra một cái lược sừng trâu, xấu hổ nói: “Ừm… Cậu tới chải đi.” Vì thế lại là một trận tiếng cười vui thích.

“Chải đầu còn có kiểu tóc hả?” Kathy ở một bên vây xem.

“Đây là đương nhiên, cậu xem Gina tết thành bím tóc kìa, đó cũng là một loại kiểu tóc.” Gina là người đẹp nhất bộ lạc, thật sự là rất biết trang điểm, không có ánh mắt và quan niệm của người hiện đại cũng có thể như thế, là một người rất thông minh. Nhưng mà trừ bỏ thu thập ra cũng không có thời gian tiếp xúc bao nhiêu, Liễu Thư cảm thấy có cơ hội sẽ tìm vị này để tâm sự, cô nghĩ, hai người bọn cô nhất định có tiếng nói chung nói cũng không chừng đâu.

“Như vậy à, thì ra là vậy.” Bĩu môi, Kathy âm thầm trong nói thầm. 

Biết cô ấy và Gina có chút không vừa mắt nhau, Liễu Thư cũng không nhiều lời. Kỳ thực cô chỉ cảm thấy, hai người này chính là quan niệm bất đồng thôi, quên đi, dù sao cãi nhau cũng là một việc rất náo nhiệt.

Liễu Thư để cho Laura ngồi ở trên một ghế gỗ, như vậy cô đứng ở phía sau chải đầu cho cô ấy. Laura ngoan ngoãn dựa theo phân phó, cô rất chờ mong mình có thể kinh diễm toàn trường thế nào, ừm, không đúng là mê đảo Đạt Nhĩ. Tuy rằng đã sớm bắt người đến tay, nhưng mà mê đảo mê hoặc gì đó, thật cam lòng nha. ChieuNinh~dien~dan~D^d^l^q^d

Nhìn thấy đã bắt đầu, tất cả mọi người ở nhà Laura có sự ăn ý không nói chuyện, nhìn chằm chằm động tác của Liễu Thư, cứ như vậy ngược lại làm cho cô khẩn trương lên. Ánh mắt quá sắc bén gì đó thật chán ghét nha, Liễu Thư ho khan hai tiếng, đỏ mặt nhìn về phía a sao Ba Ba Lạp a ma của Laura: “A sao, mọi người bận rộn việc của mình đi, chỉ là chải cái đầu mà thôi.” Cho nên các người cũng không cần nhìn tôi chằm chằm đâu.

A sao Ba Ba Lạp cũng là tâm tư thông thấu, thấy Liễu Thư đỏ mặt, cũng không khỏi cười, sau đó tiếp đón mấy người bạn lại bận rộn lên, còn bỏ lại một câu trêu chọc: “Được rồi, a sao chúng ta trước hết bận rộn, các con cứ tiếp tục, tiếp tục.”

Không có công cụ gì tốt, Liễu Thư muốn chải kiểu tóc xinh đẹp cũng khó, cho nên liền chọn kiểu công chúa đơn giản. Tóc của Laura rất dài, chải kiểu công chúa cũng rất được, mà cô muốn chải đầu công chúa chọn đến chọn đi liền chọn kiểu châu Âu. Bởi vì nét mặt người bộ lạc đều thiên hướng Tây phương, hốc mắt hơi sâu ngũ quan lập thể, chỉ có đầu công chúa kiểu châu Âu thích hợp nhất.

Mái tóc dài của Laura vốn chính là hơi xoắn, ngược lại giảm đi cô phải cuốn tóc, cũng không có buộc đuôi ngựa. Lấy chút tóc ở hai bên trái phải, nhanh nhẹn cuốn thành hình hoa (thắt bím), sau đó tiếp cùng một chỗ biến thành bím tóc, lại dùng một sợi dây mảnh cột chắc. Sợi dây mảnh cô chọn phù hợp với màu tóc, không dễ bị phát hiện, không có keo nước định hình, cô cũng khó làm cho đa dạng. Cô cầm kéo nhỏ của mình cắt mái tóc của Laura hơi nghiêng đi, dùng lược chải xoã tung tóc trên đỉnh đầu ra, hết thảy cũng đại công cáo thành.

“Xong rồi.” Vỗ vỗ tay, Liễu Thư nói.

“Cái này xong rồi…” Kathy còn đang vì tốc độ của Liễu Thư mà sợ hãi than, sau đó chính là kêu sợ hãi: “Này… còn đẹp hơn tóc của Gina nhiều…”

Liễu Thư đen mặt, cô còn tưởng rằng cô nàng có thể nói ra được lời gì hay chứ, quả nhiên không nên chờ mong.

“Tiểu Thư, thời điểm mình khế ước cậu cũng chải tóc cho mình đi.” Alice mắt lấp lánh, đầu công chúa được Liễu Thư chải rất nhanh đơn giản, nhưng mà đối với nhóm giống cái chưa thấy qua mà nói, xinh đẹp không cho cự tuyệt, thì nhất thời đều động tâm. Eva âm thầm cắn răng, mình đã kết khế ước rồi, không có cơ hội, thật là thật hâm mộ mà.

“Ừ, mình cũng muốn.” Kathy không cam lòng lạc hậu.

“Đã biết.” Đáp ứng một tiếng, nhìn Laura vuốt tóc của mình, nhưng mà lại nhìn không ra diện mạo, Liễu Thư lôi kéo cô đi đến bồn nước ở bên cạnh: “Đến, nhìn xem có thích hay không.”

Laura vốn là bộ dạng xinh xắn lanh lợi, có loại cảm giác con gái cưng nhà ta, khuôn mặt cũng bộ dạng có chút chọc người trìu mến, phối hợp với đầu công chúa xoã tung, lại có vẻ xinh đẹp đáng yêu. Hiện tại theo ảnh ngược từ trong nước nhìn đến bộ dạng hiện tại của mình, thì lập tức sờ sờ cái này nhìn xem cái kia, bắt đầu tự kỷ.

“Kathy, hái giúp mình chút hoa ở bên ngoài đi, mình nhớ rõ bên ngoài có.” Nhìn trên đầu Laura trừ bỏ ngạch sức thì cái gì cũng không có, rất đơn điệu, Liễu Thư không hài lòng. (ngạch sức: ngạch là trên chỗ lông mày dưới mái tóc, sức là trang sức. Mình nghĩ hai từ này ghép lại có nghĩa là một món trang sức đơn giản giống như chỉ cột vòng qua trán mà thôi.)

Kathy động tác rất nhanh, bên ngoài nhà Laura cũng có rất nhiều hoa nhỏ nở ra, đỏ vàng đều có. Cô ấy hái xuống một bó to về, thời điểm truyền đạt còn hỏi: “Phải muốn làm chi, làm vòng hoa sao?”

Không phải làm vòng hoa, nhưng cũng không khác lắm, hái xuống đóa hoa khỏi cành, cẩn thận có thứ tự cắm ở hai bên búi tóc của Laura. Cài hoa nhỏ lên là không giống với, trong nháy mắt cảm giác liền thay đổi, mọi người ở đây đều thấy vậy. Laura thấy được ánh mắt kinh diễm từ trong mắt bọn họ, ngẫm lại đợi đến khi Đạt Nhĩ nhìn thấy mình, thì một nỗi chờ mong tràn ra ở trong lòng.

Hết chương 34_Q2.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full