Editor: ChieuNinh_dd.
“Sữa dê này hương vị rất nặng, Tiểu Thư cậu nói có thể khử mùi? Dùng cái gì?” Sữa này là Tháp Tháp vắt được, nhưng mà đám người Gina đã ở bên cạnh hỗ trợ, sữa dê này nhìn thì hoàn hảo, để sát vào một cỗ mùi vị thật sự là làm cho lần mấy người đầu tiên ngửi được, thiếu chút nữa bịt mũi chạy lấy người, may là nhịn xuống.
“Các cậu còn phản ứng lớn như vậy à?” Xem bộ dạng bọn họ nhíu mày ghét bỏ, Liễu Thư vui, cười không thôi, lấy tay chỉ hai người, nhíu mày nói: “Lần trước tớ còn nói qua cùng người Thiên Lang tộc khử mùi như thế nào, thế nào, không tin à.”
“Tin tưởng tin tưởng.” Tháp Tháp miệng nói tin tưởng, trong ánh mắt lại tràn đầy ý cười: “Cậu nói chúng ta không nhớ kỹ, cậu liền làm cho chúng ta xem một chút đi.”
“Được rồi.” Alice nhìn hai người thích giỡn cũng vui vẻ, nhưng mà hiện tại Liễu Thư không thể so với họ, cũng không dám làm cho cô mệt, vội đánh nhịp nói: “Tớ đang muốn học đây, Tiểu Tthư cậu nói cho tớ biết nên làm thế nào đi, lần trước tớ nhớ rõ cần dùng gừng có phải hay không?”
“Tớ đang muốn nấu sữa uống.” Khoát tay, Liễu Thư cũng không nguyện ngay cả chút chuyện nhỏ ấy đều bị tước đoạt, vội vàng khẩn thiết nói: “Tớ làm được, hoài đứa nhỏ cũng không phải sinh bệnh, vận động nhiều hơn mới có thể đều tốt cho bọn nhỏ.”
Lão nhân gia đều nói mông nở dễ sinh, nơi này khoa học kỹ thuật y học cũng không phát triển, mổ bụng sinh nở cũng không có tiền lệ, tự giác mông mình không phải rất lớn, Liễu Thư hiện tại liền bắt đầu lo lắng mình sinh đứa nhỏ có thể gì gì đó hay không. Cái khác không biết, nhưng hoạt động nho nhỏ đối phụ nữ có thai đứa nhỏ đều tốt, còn có trợ giúp sinh sản, một điều này đã phổ biến ai cũng biết.
Alice năn nỉ không được, hơn nữa hiện tại bụng Liễu Thư cũng chưa nổi lên, trên mặt cảm giác còn chưa đánh sâu vào thị giác, cho nên thấy hình như cũng không có việc gì, gian nan gật gật đầu, theo bản năng nhìn xem phía sau Liễu Thư, sau đó thanh âm đều đè thấp : “Allen nhà cậu đâu?”
Bộ dạng Alice làm cho Liễu Thư hơi hơi 囧, tuy rằng Allen từ lúc có ý thức làm cha, ở phương diện nào đó bắt đầu nghịch chuyển, nhưng cậu cũng không đến mức như thế đi, nhưng mà ngẫm lại cũng xác thực dường như có chút, khụ khụ, cái này tạm thời không đề cập tới. Liễu Thư che giấu một chút xấu hổ trên mặt, không thèm để ý cười nói: “Yên tâm đi, không có việc gì, Allen nghe tớ, vừa rồi tớ ở bên ngoài trông thấy thứ tốt, kêu anh ấy giúp tớ đi hái xuống, trước mặc kệ anh ấy, đi chúng ta cùng đi nấu sữa đi, cũng cho các cậu được nếm thử vị tươi mới này.”
Mọi người cùng nhau nấu, đây thật là cái tươi mới, bưng một bình sữa dê, ba người đậy kín nắp chuẩn bị trở về nấu sữa, ra lều vừa vặn gặp Allen sãi bước lớn đi tới, Alice và Tháp Tháp liếc nhau, đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ, nhưng mà lại vừa nghĩ bọn họ lại không làm gì, chột dạ cái gì chứ.
“Tiểu Thư, em cần.” Vừa rồi Allen vốn là tới đây cùng Liễu Thư, nhưng mà thời điểm đi ngang qua bụi cỏ xanh biếc vừa vặn trông thấy bó hoa, Liễu Thư để cho Allen đi hái, mà nơi đó không hề ít gai, hái được phải mất một phen công phu, sợ Liễu Thư nóng liền vội kêu cô đi trước, hiện tại vừa vặn hoa hái xuống mang lại đây.
“Hoa này trắng như tuyết khó coi.” Tháp Tháp còn nhỏ, tuổi mới trưởng thành, còn có chút nhõng nhẽo tiểu nữ nhi, giống cái đều thích hoa hoa cỏ cỏ, nhưng mà phần lớn đều là thích cái loại đỏ bừng, mắt thấy Allen nâng tới đây một bó hoa trắng, nhịn không được nên nói.
Liễu Thư cũng có chút im lặng, thú nhân nhà mình cô rốt cuộc nên nói như thế nào mới tốt đây, kêu hắn hái hoa, hắn liền thật là hái hoa, một bó lớn như hoa cô dâu ngay cả một mảnh lá cây cũng không có, cũng khó trách Tháp Tháp không xem trọng, cô thực sự ghét bỏ, hoa tươi cần có lá cây phụ trợ có biết hay không nha.
“Không, không thích.” Thú nhân đều suy sụp, cầm hoa thật là đưa cũng không phải, không đưa cũng không phải.
Ánh mắt sắc bén nhìn đến vết máu trên cánh tay thú nhân, rất cạn, nói vết máu cũng không thỏa đáng, chính là vết đỏ thôi, nghĩ tới hoa bên kia rất nhiều gai, nhất định là thời điểm hái hoa không cẩn thận bị rạch lên, có chút đau lòng, cũng không nhẫn lại nói cái gì. Được rồi, dù sao hoa này, cũng không phải đơn thuần lấy để ngắm thưởng thức. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* D^d^l^q^d
“Thích, em tin tưởng mọi người đều sẽ thích.” Ánh mắt bắn phá hai người, ánh mắt sắc bén cong thành nguyệt nha.
“Đúng đúng đúng, chúng ta đều rất thích.” Vừa rồi Tháp Tháp Alice còn tỏ vẻ không quá thích, vội gật đầu không ngừng, bộ dáng đó chỉ có thể dùng hai chữ biểu đạt —— chân chó!
Bình tĩnh thu hồi tầm mắt, tiếp nhận bó hoa cúi đầu ngửi một chút, âm thầm thở dài một phen, tuy rằng bó hoa này Allen biến thành bộ dáng không dễ nhìn như vậy, nhưng mà không thể phủ nhận, hoa nhài thật sự rất thơm. Nhìn thế này, Liễu Thư đột nhiên nhớ tới hoa sơn chi (dành dành), trước kia chính là lấy hai loại hoa này trộn vào nhau, không có biện pháp, ai kêu bộ dạng chúng nó lớn lên giống như đồng bào huynh đệ chứ. Bạ? có biết tra?g truyệ? ⩵ ?Ru??R? Ye?.V? ⩵
Alice Tháp Tháp ở phía sau còn kém không có ôm đầu khóc rống, vừa rồi Liễu Thư bắn tầm mắt tới đây quá sắc bén, uy hiếp chói lọi, quả nhiên, đều biến thành xấu rồi, uy hiếp gì đó là ghét nhất, hoa vốn đã khó coi rồi, khẩu thị tâm phi mới không phải là các cô.
“Thật may nơi này rất nhiều hoa, anh lại đi hái được không?” Allen cười vô cùng không rụt rè, một thú nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn tốt lành liều mạng cứng rắn cười thành như đồ ngốc. Nhưng đã rất hiểu biết về Liễu Thư, con hàng này chính là bao che khuyết điểm, có thể cười cô cũng không thể cười thú nhân nhà cô, Alice cùng Tháp Tháp kìm nén thực vất vả.
“Không cần, em cũng không phải rất thích.” Không chút do dự một ngụm cự tuyệt, Liễu Thư mắt cũng không nâng một cái: “Được rồi, đi thôi chúng ta cần đi nấu sữa, à, đúng rồi Tiểu Bạch đâu?” Vừa rồi đi ra Tiểu Bạch hình như không ở đây.
Đã không thích hoa, Allen sẽ không hái xuống nữa, có rảnh thì bồi bên cạnh bạn lữ là được, nghe được hai chữ Tiểu Bạch, Allen thoáng 囧 một phen, chỉ chỉ phía sau mặt đơ như gỗ nói: “Tự em xem đi.”
“Hả… Sao vậy …” Nghiêng đầu nhìn lại phía sau Allen, Liễu Thư cũng sửng sốt một phen, ngược lại không phải nói Tiểu Bạch xảy ra tình huống gì, mà là bộ dáng hiện tại của nó, cùng chuyện đang làm, thật là thực làm cho người ta không hiểu.
Tuyết trắng cùng thân thể cục mao lông hiện tại rất hỗn độn, mặt trên điểm điểm vết máu, dọa Liễu Thư nhảy dựng thời điểm đang chuẩn bị kêu lên, mới phát hiện Tiểu Bạch đưa lưng về phía bọn họ. Trên mông tương đối lớn lại xoã tung cái đuôi đong đong đưa đưa, trong miệng cũng phát ra thanh âm rầm rì, tựa như đang dùng sức làm gì đó, đợi khi hoàn toàn thấy rõ mới phát hiện, tiểu gia hỏa này thế nhưng trong miệng ngậm một con gà rừng thể tích lớn hơn nó vài lần.
Hoặc có lẽ là vì gà rừng này hình thể rất có phân lượng, Tiểu Bạch vóc dáng nhỏ cũng không thể trực tiếp ngậm đi, chỉ có thể kéo trên mặt đất từng chút, không chỉ như thế còn sử dụng bốn chân cùng lúc đủ tinh thần lôi kéo túm, như thế làm toàn thân nó bẩn hề hề, chẳng những vết máu loang lổ, còn dính một thân lông gà.
“Này… Sao lại thế này hả?” Làm sao thế này, Liễu Thư cũng không nghĩ nhiều, mất hứng nhìn Allen: “Sao anh có thể cho nó tự mình ăn cả con gà, còn làm cho nó biến thành cái đức hạnh này.” Hơn nữa còn là ngay cả lông gà cũng không nhổ được.
Allen oan uổng muốn chết, dở khóc dở cười giải thích: “Cái này không phải anh cho nó.”
“Ai cho?” Ngữ khí thực xấu, rất có tư thế cho hắn kiến thức nhìn người tốt một phen.
“Nó tự bắt.” Allen cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, đến gần rồi chỉ vào Tiểu Bạch giảng giải cho Liễu Thư chỗ mình đã thấy: “Vừa rồi anh đang hái hoa, vừa vặn con gà lông xanh này bay đến, anh vốn muốn ra tay bắt được trở về hầm canh cho em uống, ai biết vật nhỏ này lập tức sẽ không nói gì ở đâu xông ra, còn hù anh nhảy dựng.”
“Con gà lông xanh này đã sớm trưởng thành, mỏ nhọn mổ người cũng đau, thú nhân tay không bắt sống còn cần phải hơi cẩn thận, không nghĩ tới Tiểu Bạch thế nhưng chỉ vài cái liền bắt được, vài cái móng vuốt dùng sức nhấn một cái liền ấn con gà lông xanh trên mặt đất, sau đó một ngụm cắn chết.” Thấy bộ dáng Tiểu Bạch còn vểnh mông phấn đấu, hắn lại cảm thấy buồn cười: “Chỉ là dù sao còn nhỏ, hạ miệng không biết nặng nhẹ, mới thành cái dạng này.” Chật vật lông gà đầy người.
“Dĩ nhiên là Tiểu Bạch tự mình à.” Miệng Tháp Tháp đều há thành chữ 0, sau đó vui rạo rực chúc mừng Liễu Thư: “Cái này tốt rồi, Tiểu Bạch có khả năng như vậy, về sau còn có thể giúp Allen cùng nhau chăm sóc trong nhà đây.” Nói xong còn có chút hâm mộ.
“Đều nói là huyết mạch thánh thú Ly Điêu phía đông trên đại thảo nguyên.” Alice gật gật đầu, có chút tán thưởng: “Quả nhiên là không quăng mặt huyết mạch sang quý, tính toán đâu ra đấy Tiểu Bạch cũng chỉ sinh mới ra hơn hai tháng mà thôi.”
Cao hứng nhất là Liễu Thư, khen Tiểu Bạch giống như được khen chính mình, mừng đến thấy răng không thấy mắt, liên tục gật đầu cười: “Nào có nào có.” Dối trá đặc làm cho người ta muốn đánh, thật sự là không cần quá đáng vô sỉ.
Trong lúc bốn người nói chuyện, đồng chí Tiểu Bạch rốt cục ở sau khi lao lực thiên tân vạn khổ, kéo dài con mồi của mình tới trên đường lớn, sau đó ngồi xuống ngoan thở hổn hển mấy hơi thở, nghiêng đầu nhìn lên phía sau, rất nhanh nhìn đến chủ nhân nhà mình, cao hứng hừ hừ một tiếng, vung bốn vó sung sướng chạy vội tới. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ D^d^l^q^d
Không đợi Liễu Thư cùng Tiểu Bạch đến cái ôm chằm lịch sự, thân mình giống như thiết giáp của Allen liền vượt qua, một tay liền túm cái đuôi Tiểu Bạch treo ngược lên, cực ghét bỏ liếc mắt một cái, sau đó sắc mặt thần tốc biến đổi đối mặt Liễu Thư, cười như xuân phong ôn hòa: “Trên người Tiểu Bạch quá bẩn, còn có lông gà, đầu tiên anh gột rửa cho nó, mọi người đi trước, anh cũng xử lý con gà lông xanh này.”
Liễu Thư cũng thấy được, thầm cảm thấy mình hẳn là có chút thích sạch sẽ, vì thế không chút do dự gật đầu: “Vậy được rồi.” Dứt lời liền lôi kéo Tháp Tháp cùng Alice bước nhanh rời đi, hoàn toàn không nhìn Tiểu Bạch bị cầm ngược giữa không trung đáng thương hề hề rầm rì, cái gì chứ, cô thật sự không nghe thấy, thật sự.
“Đi thôi, tắm rửa cho mày.” Vô cùng khí phách lãnh khốc.
Tiểu Bạch: “…” Ríu rít ríu rít ríu rít, ngừ ta muốn chủ nhân, mới không cần mi cái thú nhân tảng đá không hiểu phong tình.
“Đừng quăng ruột gan gà lông xanh, giữa trưa em muốn ăn lòng gà.” Rất xa, Liễu Thư lớn tiếng kêu với Allen.
“Được.” Thú nhân vui tươi hớn hở đáp ứng vang dội.
Tháp Tháp Alice: “…” Hai đứa ngốc ——!
Nấu sữa dê Liễu Thư chưa từng làm qua, nhưng mà cô nấu qua sữa bò tươi, cảm thấy cả hai đều là sữa, hẳn là có hiệu quả như nhau, cho nên cô và Tháp Tháp Alice vừa về đến chỗ ở, bắt một cái nồi gốm nhỏ ngay tại bếp nhỏ hằng ngày nấu nước, ừm, đáy bằng.
Nổi lửa lên, đổ vào một bình sữa dê cũng loãng, dê mẫu này sinh hạ dê con cũng cũng có chút thời gian, hơn nữa ven đường cung ứng tài nguyên nước cho người Thiên Lang tộc, có lẽ không được bao lâu nữa sẽ tắt sữa.
“Nấu chín là được sao?” Tháp Tháp cũng không nháy mắt một cái nhìn chằm chằm động tác của Liễu Thư, nhìn sữa dê tươi mới, đột nhiên cảm thấy có chút thèm, ừm, không ngửi thấy mùi tanh mà nói thì nhìn vẫn rất không tệ.
“Kathy nhất định thực thích chơi với cậu.” Liễu Thư thản nhiên nói, trong tay lại cầm một cài thìa đang quấy sữa dê nãi bên trong.
Tháp Tháp kinh hỉ trừng lớn, vui vẻ nói: “Tiểu Thư làm sao mà biết được?” Chẳng lẽ cô thật sự rất tốt.
“Bởi vì biểu tình khi cậu nhìn đồ ăn y hệt cậu ấy.” Thanh âm vẫn thực bình tĩnh, y hệt quấy động tác sữa dê.
Phốc xuy Alice không nhịn được liền phun cười, biết như vậy có chút không ổn, vội che miệng nhịn xuống.
Tháp Tháp và Kathy thật là chơi được với nhau, vừa tới nơi này bởi vì Tháp Tháp tuổi còn nhỏ, mà Kathy lại là tính tình thích chơi yêu nháo, hơn nữa phương diện nào đó có điểm giống nhau, hai người chơi đùa còn rất vui vẻ.
“Tiểu Thư cậu…” Cho dù Tháp Tháp còn nhỏ đối với loại tinh thần phun tào này vẫn có thể nghe hiểu , cả người đều 囧 , dẹt miệng nhìn Liễu Thư: “Cậu không thể nói điểm tốt của tớ.”
“Ừ, có thể ăn là phúc.” Thật phúc khí.
Tháp Tháp: “…” Còn không bằng đừng nói.
Có lẽ tâm lý năng lực kháng đả kích của cật hóa đều là thật cường hãn, Tháp Tháp nháy mắt khôi phục lại, ngồi xổm bên cạnh nồi gốm, nhìn chằm chằm sữa dê không động. Bởi vì vừa rồi xem sữa dê có vẻ đã muốn sôi rồi, vậy có phải thuyết minh đã có thể uống vào hay không, nước miếng có tư thế lan tràn.
Hết chương 10_Q3.