Đọc truyện Full

Chương 112: 112: Ta Là Muốn Em Ở Bên Cạnh Ta Chứ Không Phải Quấn Ta Như Đòn Bánh Tét

Gió nhẹ lướt qua, Tần Di và Thẩm Thanh Đường được bụi hoa cao nửa người che khuất, xa xa nhìn không thấy gì.

Nhất là khi Tần Di còn mặc một bộ đồ màu trắng như tuyết.

Những ngón tay của Thẩm Thanh Đường mảnh khảnh mềm mại, lại rất dẻo dai, có mấy lần Tần Di muốn thoát khỏi tay cậu, nhưng vừa mới thoát ra, lại bị cậu nắm chặt lại.

Làn da mỏng manh áp sát vào lòng bàn tay hơi đổ mồ hôi của Tần Di, Tần Di nhíu chặt mày, cảm giác dây leo đang chạy loạn trên người mình, cuối cùng không nhịn nữa đột ngột lật người lại, đè lên người Thẩm Thanh Đường.

Thẩm Thanh Đường ngửa mặt lên trời, mái tóc đen dài tung bay như mây, càng làm cho khuôn mặt cậu trắng trẻo hơn.

Lúc này, Tần Di đè đầu gối lên bắp chân đang lộn xộn của Thẩm Thanh Đường, trầm giọng nói: “Còn quậy nữa, ta sẽ nổi giận—“
Hắn còn chưa nói xong, dây leo trong quần áo của hắn lại nghịch ngợm uốn lượn.

Tần Di sắc mặt tái xanh.

Cuối cùng, Tần Di không nhịn được nữa, toàn thân phát ra một cỗ nhiệt độ nóng bỏng.

Dây leo đột nhiên bị bỏng, lập tức ủy khuất rút lại.

Thẩm Thanh Đường không vui nữa: “Chàng đốt em.


Tần Di nhíu mày: “Nhiều linh thực vật nhìn như vậy, em còn không biết sợ.


Thẩm Thanh Đường lầm bầm: “Cũng đâu phải không mặc quần áo.


Tần Di nhướng mày, sau đó nhéo nhẹ lòng bàn tay Thẩm Thanh Đường, trầm giọng nói: “Đừng làm loạn nữa, đứng dậy đi.


Thẩm Thanh Đường không nghe lời không làm theo quay mặt đi: “Không dậy.


Tần Di: …
Nhưng Tần Di không muốn dung túng Thẩm Thanh Đường làm bậy nữa, nhướng mày vươn tay ôm Thẩm Thanh Đường lên.

Kết quả là Thẩm Thanh Đường đoán trước được suy nghĩ của hắn, đột nhiên nói: “Chàng hôn em một cái, em sẽ đứng dậy.


Cánh tay đang ôm Thẩm Thanh Đường của Tần Di hơi khựng lại.

Cuối cùng, Tần Di bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó vươn hai tay từ từ ôm Thẩm Thanh Đường lên ngồi vào trong lòng hắn.

Đôi mắt sáng ngời của Thẩm Thanh Đường nở một nụ cười, cậu yên lặng nhìn hắn.

Cuối cùng Tần Di cũng cong lên khóe môi, sau đó vươn tay vuốt ve gương mặt Thẩm Thanh Đường, nghiêng đầu hôn cậu.

Gió thổi tung mái tóc dài hai bên thái dương của hai người, từng sợi tóc chạm vào gò má trắng nõn của Thẩm Thanh Đường.

Môi Tần Di hơi ấm, môi Thẩm Thanh Đường mềm mại ngọt ngào như hoa đào mới hái.

Môi răng hai người quấn lấy nhau, trong hơi thở có mùi thơm ngọt ngào ấm áp.

Nụ hôn này kéo dài một lúc, Tần Di không tự chủ được nắm chặt cổ tay Thẩm Thanh Đường, hôn càng sâu hơn, Thẩm Thanh Đường lại có chút thở dốc.

Cần cổ mảnh khảnh trắng nõn uốn ra một vòng cung đẹp mắt, cuối cùng Tần Di ánh mắt sắc bén ôm lấy eo Thẩm Thanh Đường, sau đó kéo Thẩm Thanh Đường đang đỏ bừng mặt mũi gần như thở không ra hơi trở lại trong lòng mình.

Thẩm Thanh Đường ho khan hai tiếng, dựa vào vai Tần Di than thở: “Chàng muốn làm em chết ngạt đấy à?”
Nghe Thẩm Thanh Đường nói vậy, Tần Di vòng tay ôm thân thể gầy yếu mềm mại vào trong lòng, không khỏi có chút buồn cười: “Vừa để ta hôn, vừa chê ta hôn không giỏi, hửm? “
Thẩm Thanh Đường: …
Kỳ thực cậu là một đứa mắt to hơn bụng điển hình.

Dám tán tỉnh nhưng không dám thừa nhận mà thôi.

Tần Di hiểu tính nết của Thẩm Thanh Đường, thấy cậu lúc này đỏ mặt, liền biết cậu đã chuyển sang chế độ ngại ngùng nên tự giác không nói nữa, đưa tay lấy quần áo ở bên cạnh mặc vào.

Thẩm Thanh Đường lúc này mới hoàn hồn lại, lặng lẽ liếc nhìn Tần Di.

Tần Di hiện tại cũng không sợ cậu nhìn nữa, chỉ cười cười, khẽ nói: “Nếu em còn nhìn nữa, người chịu khổ chính là em.


Thẩm Thanh Đường: …
Khẽ hừ một tiếng, Thẩm Thanh Đường đỏ mặt thực sự không dám nhìn nữa.

Phái thực dụng như Tần Di đôi khi thực sự rất đáng sợ …
Sau khi Tần Di mặc quần áo xong, quay người lại, Thẩm Thanh Đường ngồi dưới đất ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Tần Di ánh mắt khẽ động, liền trực tiếp cúi người ôm cậu lên!

Y phục màu trắng tung bay, mái tóc đen xõa ra, Thẩm Thanh Đường được Tần Di ôm xoay người một vòng.

Thẩm Thanh Đường: !
Hai cơ thể lắc lư, vẫn là Thẩm Thanh Đường vươn tay ra ôm lấy cổ Tần Di, giữ cho mình không ngã xuống.

Nhưng như vậy, cậu lại va vào lòng của Tần Di, môi cậu trong lúc vô tình chạm phải cần cổ mảnh khảnh xinh đẹp Tần Di.

Sự đụng chạm mát lạnh và tinh tế này ngay lập tức khiến Thẩm Thanh Đường quay đầu đi như bị điện giật.

Kết quả khi cậu đỏ mặt phản ứng lại, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn lên, lại bắt gặp ánh mắt mang theo ý trêu chọc của Tần Di…
Thẩm Thanh Đường im lặng cắn môi, lập tức lại cúi đầu, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nhưng lúc này Tần Di lại giống như không phát hiện ra bất cứ điều gì, mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra, ôm Thẩm Thanh Đường trong lòng đi về.

·
Khi hai người trở lại, Cố Thanh Dung đang dựa vào cây cọ ngủ say.

Thấy vậy, Tần Di không muốn quấy rầy Cố Thanh Dung, liền chủ động ôm Thẩm Thanh Đường yên lặng đi tới một cái cây lớn khác.

Những bóng cây xanh thẫm đổ xuống, ánh nắng vàng hắt ra từ kẽ lá thật đẹp và ấm áp.

Lúc này Thẩm Thanh Đường đang dựa vào trong lòng Tần Di, rất ngoan ngoãn yên lặng.

Tần Di cúi đầu, lại nhìn thấy sợi tóc trắng của Thẩm Thanh Đường ở thái dương, trong lòng hơi thắt lại, vô thức vươn tay vuốt ve.

Thẩm Thanh Đường cảm nhận được động tác của Tần Di, biết Tần Di đang nhìn cái gì, ngược lại cười nhẹ nói: “Không sao, không đau cũng không ngứa, ngược lại còn rất đẹp.


Tần Di: …
Sau khi nói xong, Thẩm Thanh Đường nhìn vẻ mặt trầm mặc của Tần Di, nhẹ nhàng nói: “Nếu Lan Đình thực sự để ý như vậy, đợi chàng hóa rồng thành công rồi cướp được Thiên Tâm Liên, em sẽ không sao nữa rồi.


Tần Di ánh mắt khẽ động: “Ta sẽ cố gắng hết sức.


Thẩm Thanh Đường nhìn vào mắt Tần Di, lúc này cũng không nói lời nào trêu chọc hắn, mà chỉ yên tâm dựa vào trong ngực Tần Di, nhẹ giọng nói: “Em tin tưởng Lan Đình.


Trái tim của Tần Di đột nhiên co lại khi nghe câu này của Thẩm Thanh Đường, một số mảnh vỡ ký ức về cuộc sống trước đây của hắn hiện lên trong tâm trí hắn một cách khó hiểu.

Thế là, hắn vô thức siết chặt vòng tay đang ôm Thẩm Thanh Đường.

Thẩm Thanh Đường cảm nhận được tâm tình dao động của Tần Di, không khỏi ngẩng đầu nhìn hắn: “Sao vậy?”
Tần Di lắc đầu nói không có việc gì, nhưng trầm mặc một hồi, nhịn không được hỏi: “Lúc trước em đã nói với ta, em không phải người của thế giới này, vậy thì ——thế giới của tụi em như thế nào?”
Thẩm Thanh Đường không ngờ Tần Di lại đột nhiên hỏi vấn đề này, cậu bất giác giật mình, nhưng sau đó lại cười: “Chàng có muốn biết không?”
“Ta muốn biết.


“Vậy em sẽ kể cho chàng nghe.

” Bên khóe môi Thẩm Thanh Đường có một lúm đồng tiền nhỏ, cậu cười thật rạng rỡ.

Tần Di nhìn nụ cười của Thẩm Thanh Đường, trong lòng run lên, thấp giọng ừm một tiếng.

Thế là Thẩm Thanh Đường bắt đầu kể chuyện cho Tần Di nghe.

Cậu biết giữa tu chân giới và thế giới hiện đại có chênh lệch rất lớn, hơn nữa đã mấy năm trôi qua rồi, cậu đã quên đi rất nhiều ký ức của chính mình, cho nên cậu chỉ chọn ra một ít chuyện mới lạ thú vị để kể cho Tần Di.

Nào là điện thoại di động, nào là phim hoạt hình, nào là công viên giải trí.

Tần Di lẳng lặng lắng nghe, nghe một hồi lâu, đột nhiên không khỏi nói: “Điện ảnh kia cũng có thể dùng đá lưu ảnh làm ra.


Thẩm Thanh Đường sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Phải đó.


Tần Di suy nghĩ một chút: “Cũng khá thú vị, nếu đá lưu ảnh có thể dùng như vậy, sau này có thể dùng nó kiếm được một ít linh thạch.

Thứ do đá lưu ảnh làm ra khẳng định so với thoại bản và diễn hí hấp dẫn hơn nhiều, thoại bản dù sao cũng chỉ có thể đọc, diễn hí chỉ có thể xem tại chỗ.

Chỉ là không biết có vị tu sĩ nào đồng ý diễn không thôi.


Thẩm Thanh Đường hơi mở to mắt, thầm nghĩ Tần Di rất có đầu óc kinh doanh, có thể nghĩ tới dùng đá lưu ảnh làm phim kiếm tiền, chẳng phải sau này có thể tạo ra giới giải trí ở tu chân giới sao?
Tần Di nói xong những lời này, thấy Thẩm Thanh Đường dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, không khỏi cười nói: “Sao vậy? Em cảm thấy ta suy nghĩ viển vông sao?”
Thẩm Thanh Đường lấy lại tinh thần, lắc đầu cười nói: “Không phải, trái lại em còn nghĩ Lan Đình thông minh đến mức có thể nghĩ ra những thứ này.


Tần Di: “Mấy thứ này không phải chỉ cần nghĩ một chút liền ra sao?”
Thẩm Thanh Đường lại cười.

Hai người nói chuyện một lúc, tâm tình của Thẩm Thanh Đường rõ ràng đã tốt hơn, Tần Di thấy thế, dần dần buông bỏ tảng đá lớn vẫn luôn treo trong lòng.

Thẩm Thanh Đường có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi.

Chỉ là Tần Di vẫn không khỏi nghi hoặc trong lòng — nếu như lời Cố Thanh Dung nói là thật, vậy tại sao Thẩm Thanh Đường lại có ký ức ở thế giới khác? Rốt cuộc thì Thẩm Thanh Đường đã trải qua những gì?
Nhưng nhìn nụ cười rạng rỡ của Thẩm Thanh Đường, mặc dù trong lòng Tần Di có rất nhiều nghi vấn nhưng hắn vẫn không hỏi.

Bất kể Thẩm Thanh Đường có phải là người của kiếp trước hay không, thì kiếp này hắn đã nhận định cậu rồi, nên sẽ không vì bất kỳ lý do nào mà nghi ngờ cậu.

Người hắn thích, trước giờ luôn là người trước mặt.

·
Kể từ khi Thẩm Thanh Đường có thể tỉnh lại, Tần Di cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Nhưng càng về sau, việc tẩy kinh phạt tủy càng trở nên khó khăn hơn.

Về sau Cố Thanh Dung nói cho Tần Di biết, đó là vì phải tẩy sạch hết máu thịt nguyên bản trên người Tần Di mới có thể sinh ra vây rồng và xương rồng, ban đầu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đến cuối cùng khi lột xác hoàn toàn thì sao có thể không phải chịu khổ.

Cũng may có Thẩm Thanh Đường ở bên cạnh, cho dù có đau, Tần Di cũng có thể chịu được.

Chỉ là theo lịch trình dần dần tiến triển, vết thương trên người Tần Di sau khi tẩy tủy không còn có thể nhanh chóng lành lại, làn da mềm mại sau khi lột xác còn chưa kịp khép lại liền xé rách, khép lại, xé rách…
Toàn thân Tần Di đau như bị lửa đốt, nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng.

Vừa vặn Thẩm Thanh Đường nhìn thấy Tần Di đau đớn như vậy, mỗi lần tỉnh lại nửa canh giờ, đều không khỏi hai mắt đỏ hoe vì đau lòng.

Dù vậy, Thẩm Thanh Đường vẫn nghiêm túc bôi thuốc cho Tần Di từng chút một, nghiêm túc băng bó vết thương.

Hôm nay cũng vậy.

Nhưng giữa chừng, Tần Di rốt cuộc không chịu nổi nữa, nắm lấy tay Thẩm Thanh Đường, kéo cậu vào lòng.

Thẩm Thanh Đường nhào vào trong lòng Tần Di, lập tức đụng vào da thịt đầm đìa máu tươi của Tần Di, Tần Di không khỏi rê/n rỉ một tiếng.

Tần Di không sao, còn muốn nói chuyện, nhưng Thẩm Thanh Đường lại quá đỗi đau lòng, nói thế nào cũng không muốn dựa vào người Tần Di.

Nhưng vào lúc này, Tần Di lại nắm chặt tay Thẩm Thanh Đường, vòng tay qua eo cậu, ép ậu dựa vào trong ngực mình.

Một giọng nói hơi khàn và mệt mỏi khẽ vang lên trên đầu Thẩm Thanh Đường.

“Ta là muốn em ở bên cạnh ta, chứ không phải quấn ta như đòn bánh tét.


Thẩm Thanh Đường sửng sốt một chút, dựa vào trong lòng Tần Di, nước mắt lưng tròng phì cười một tiếng.

 
——oOo——


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full