Từng luồng thần thông không gian được Tô Minh thi triển và anh như là một người niệm chú, chẳng hề nhúc nhích, chỉ có tiếng nói vang vọng, pháp tắc đan xen. Nhưng, hiệu quả lại cực kỳ kinh người. Thoáng chốc, hơn 20 yêu nghiệt đang xông tới như bị khóa cứng lại, nhét vào trong một cái đầm lầy, tốc độ chậm hơn gấp mười lần, cực kỳ khó để sử dụng tiên nguyên và võ kỹ.
Ngoài ra, bọn họ nhìn về phía Tô Minh, Huyền Sơ Tình, Ninh Khinh Khinh giống như đang nhìn hoa trong gương, trăng trong nước, biến ảo hết sức kỳ lạ.
Sau đó, ập vào mặt là khí tức nguy hiểm đến chết người!
Đao không gian như nghiền nát tim gan phèo phổi, không gian nén lại như muốn xé rách lớp phòng ngự của cơ thể…
Trong số hơn 20 thiên tài kia đã có một số người bắt đầu liều mạng giãy giụa, định lùi về, mặt mày trắng bệch, cực kỳ hoảng sợ.
Đáng tiếc, làm gì có chuyện anh muốn đánh là đánh, muốn lùi là lùi?
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Từng tiếng nổ không ngừng vang lên, cơ thể và thần hồn của họ đồng loạt nổ tung.
Hơn 20 thiên tài kia, liên tục chết trong thần thông không gian. Mấy giây sau, chỉ còn lại một mình Tùy Tiềm.
Lúc này, Tùy Tiềm cũng không chịu nổi, nhưng lại chưa nguy hiểm tới tính mạng. Hắn cầm trường kiếm bán bộ tổ khí trong tay, không ngừng vung lên chém về thần thông không gian trước mặt. Có bán bộ tổ khí như khoác lên mình một lớp áo giáp. Vả lại, hắn còn có thân pháp đỉnh cấp, nên mới có thể miễn cưỡng ngăn cản. Nhưng, tiên nguyên của hắn cũng sắp cạn kiệt vì tiêu hao quá lớn.
Sắc mặt Tùy Tiềm trắng bệch, hết sức hoảng sợ và không tài nào tin nổi một thằng nhóc Đại Đế chín chuyển lại có được thực lực như vậy!
Sao có thể như thế chứ?
Tô Minh lẳng lặng nhìn Tùy Tiềm, không có ra tay tiếp vì nhiêu đó đã đủ rồi. Chỉ với thần thông không gian cũng đủ để giết chết hắn, chỉ giãy giụa được thêm mấy giây so với đám người được gọi là thiên tài kia thôi.
Quả nhiên, sáu bảy giây sau.
“Không!”, Tùy Tiềm tuyệt vọng hét, tiên nguyên của hắn đã hoàn toàn cạn kiệt, bắp chân như rót chì, không thể vung thanh kiếm trong tay lên được nữa, tim gan phèo phổi nóng rực như bị xé rách.
Một lát sau, Tùy Tiềm chết, cơ thể và thần hồn đồng loạt nổ tung.
Xung quanh yên tĩnh như tờ, Từ Kháng, Từ Nhứ và 20, 30 thiên tài còn lại đều cảm thấy hết sức may mắn, may mà lý trí vẫn còn, không có bị Tùy Tiềm kêu gọi đi giết chết Tô Minh.
“Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ, còn nắm giữ hơn mười loại thần thông không gian, quả thật phi phàm và khiến người khác rung động”, Phù Dịch liếc nhìn Tô Minh một cái, âm u nói.
Chưa đến 30 tuổi đã có thực lực như vậy thì đúng là kinh khủng. Nhưng, hắn ta cũng thở phào nhẹ nhõm vì sau khi thấy Tô Minh ra tay, Phù Dịch cũng nắm chắc được việc sẽ giết chết anh một cách dễ dàng.
Trước đó, khi đám người Tùy Tiềm chưa thử Tô Minh, hắn ta còn hơi lo lắng, lo người được sông Tiên chọn trúng có phải sẽ mạnh hơn chính mình? Nếu mình ra tay, có phải sẽ chết trong tay Tô Minh không?
Giờ thì… yên tâm rồi.
“Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ và hơn mười loại thần thông không gian kia mạnh thật đó, nhưng khi đối mặt với tôi thì lại chẳng là cái đinh gì hết. E rằng anh không thể hình dung được sự đáng sợ của Thôn Phệ Tiên Thể đâu”, Phù Dịch thầm cười khẩy.
Hắn ta lại nào biết rằng… thực lực mà Tô Minh bày ra ban nãy chắc chưa đến 1% của anh ấy chứ?