Tô Minh còn chưa dùng Phắp Tắc Trường Hà, sức mạnh, cường độ cơ thể, kiếm ý Thiên Vẫn cửu đoạn, kiếm tâm, Thái U Hỏa, Ma La Kiếm, đỉnh Thần Ma, Thái U Nhiếp Hồn…
Tô Minh thật sự muốn nói một câu, tôi còn chưa bày ra 1% thực lực của mình, mấy người lại nghĩ rằng đó là toàn bộ sức mạnh của tôi. Haiz, tôi cũng bật lực lắm chứ, đối thủ quá yếu, yếu đến đáng thương nên không dùng được cái khác chứ bộ.
Bên ngoài, sắc mặt của Tùy tam gia hết sức khó coi, thanh niên thiên tài nhất của nhà họ Tùy đã chết, cứ vậy mà chết!
Rất nhiều người đều có sắc mặt khó coi như Tùy tam gia, dù gì thì ban nãy cũng có hơn 20 yêu nghiệt chết trong tay Tô Minh, mà người lớn trong nhà họ đều đang xem ở cả trong lẫn ngoài quảng trường, tận mắt nhìn thấy Tô Minh giết chết một đám yêu nghiệt nhất trong gia tộc mình.
Có thể không hận sao?
“Tiểu Dịch vẫn còn có cơ hội”, lúc này, Phù Thông Hải nói với giọng đầy nghiêm túc, thậm chí là có hơi kích động.
“Thằng nhóc kia đúng là yêu nghiệt đến đáng sợ thật đó, nhưng vẫn quá trẻ, chưa đến 30, kinh nghiệm quá ít, nên sức chiến đấu cũng chẳng thể mạnh đến đâu”, Phù Thông Hải nhận xét, ánh mắt lóe lên nói: “Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ và hơn mười loại thần thông không gian mà cậu ta dựa vào kia, cũng có thể bị Thôn Phệ Tiên Thể cắn nuốt”.
Ông ta vừa nói xong, rất nhiều tu giả võ đạo có mặt ở đây đều gật đầu.
“Đúng thế, với sức chiến đấu của cậu ta thì không thể nào là đối thủ của Phù Dịch được”, Tùy tam gia nghiêm túc, phấn khích nói. Ông ta muốn thấy Tô Minh chết, dù là chết trong tay của Phù Dịch – một người trong gia tộc là đối thủ một mất một còn với nhà ông ta.
“Vậy thì, món quà mà sông Tiên ban tặng sẽ rơi vào trong tay ai, còn chưa biết được đâu”, Phù Thanh Dung như sống lại, cười lạnh nói.
Trong bí cảnh, bên bờ sông Tiên.
“Anh Tô, chúc mừng”, Phù Dịch vừa cười nói vừa bước về phía Tô Minh.