Lúc này, dù Tô Minh có thi triển quy luật không gian để né cũng không kịp rồi.
“Lẽ nào, anh ta sợ đến ngây người? Nên quên cả né tránh à?”, Từ Kháng lẩm bẩm, cái suy nghĩ ấy cũng là suy nghĩ của đa số mọi người có mặt trong ngoài bí cảnh.
Nhưng suy nghĩ ấy vừa xuất hiện trong đầu thì… một điều kỳ lạ chợt xảy ra, vì Tô Minh lại lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ là lạ, dường như là… là… là thất vọng? Chán chết?
“Phá”, sau đó, dưới ánh mắt của vô số người, Tô Minh tùy tiện giơ tay lên, đấm ra một quyền.
Ầm…
Vỡ!
Dấu móng tay đã gần như bao phủ Tô Minh lại bị một quyền của anh đấm nát như một chiếc bình thủy tinh rớt xuống đất, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ…
Mà Tô Minh thì vẫn lành lặn đứng im tại chỗ, không có vẻ gì là cố hết sức, ngay cả nắm tay cũng chẳng chút xây xát.
“Cái gì?”, mấy giây trước, trên mặt Phù Dịch còn lộ vẻ tàn nhẫn, tham lam, tràn ngập sát khí, thắng chắc. Lúc này, lại trở nên kinh ngạc, hoảng sợ.
Những người khác cũng y như vậy… Đặc biệt là đám người thành chủ Mai Tiên, Phù Thông Hải, Huyền Tinh Bình bên ngoài, vẻ mặt y như thấy quỷ.
Cùng lúc đó, Tô Minh ngẩng phắt đầu lên, giống như một con quái vật ngủ say từ thời thái cổ, nhìn chòng chòng vào Phù Dịch.
Cơ thể Tô Minh lóe lên, dưới đà của quy luật không gian, lập tức dịch chuyển tới trước mặt hắn ta, giơ tay đấm ra một quyền.
Ầm…
Nắm tay ngưng tụ quyền pháp không gì sánh nổi.
Sức mạnh của một quyền ấy đạt tới 30 Long lực, đúng vậy, giờ sức mạnh của anh đã đạt tới 30 Long lực. Thực tế, đấy còn là gần đây, Tô Minh chỉ tiến bộ ở mặt kiếm ý, quy luật không gian, kiếm tâm thôi đó. Không thì, nếu anh muốn, rồi chọn tăng cảnh giới lên thì sức mạnh còn có thể tăng vọt nữa. Giờ, sau khi trải qua một đoạn thời gian củng cố, cảnh giới Đại Đế chín chuyển đã khá vững vàng, hoàn toàn có thể tiếp tục tăng cảnh giới lên.
Đương nhiên, dù chỉ là 30 Long lực thì đó cũng là một con số khủng bố. Đặc biệt là khi phối hợp với cường độ cơ thể đáng sợ mạnh hơn cả yêu thú thái cổ không biết bao nhiêu lần kia. Cả hai kết hợp với nhau thì sức mạnh lại càng nhảy vọt. Vì vậy, một quyền kia đấm ra, nhằm thẳng vào Phù Dịch, trong đầu hắn ta như bị một ngọn núi lớn va vào, linh hồn như muốn vỡ vụn, hoảng sợ đến nỗi máu như ngừng chảy.
Tại sao lại thế?
Hắn ta nghĩ rằng Tô Minh chỉ mạnh ở mặt quy luật không gian, nhưng trước mắt… Nắm đấm, sức mạnh và cường độ cơ thể kia còn đáng sợ hơn quy luật không gian bát đoạn trung kỳ kia rất rất nhiều.
Nói cách khác, thực lực mà trước đó Tô Minh bày ra khi bị đám người Tùy Tiềm vây giết chỉ mới là lớp da lông, không phải là toàn bộ!
“Cắn nuốt bầu trời!”, dù có chấn động hay kinh ngạc thì Phù Dịch cũng không sợ, vì hắn ta cũng có bản lĩnh càng mạnh hơn. Hắn ta vận chuyển khí huyết của mình, tập trung tinh thần, Thôn Phệ Tiên Thể bùng nổ.
Bỗng dưng, một hố đen tăm tối, sâu hun hút, vặn vẹo, tràn ngập vẻ bí ẩn như một cái miệng rộng lập tức xuất hiện trước mặt Phù Dịch. Bên trong giăng đầy pháp tắc Hủy Diệt, Thôn Phệ, sấm sét u tối len lỏi cùng tiên tắc Hắc Ám.
“Ong…”
Cái miệng rộng trông như sống kia mở ra y như muốn cắn nuốt đất trời, một ngụm nuốt lấy quyền ấn xông tới trước mặt. Ngay cả ánh sáng và pháp tắc hư không trong không gian này cũng bị cái miệng ấy hút vào. Quy tắc tròn vẹn của bí cảnh Mai Tiên cũng bị nó nuốt thiếu đôi chút.
Thoáng chốc, một quyền kia của Tô Minh đã bị cái miệng khổng lồ kia nuốt mất một cách dễ dàng.