“Ầm…”, Bát Bộ Long Ấn trực tiếp vị đánh vỡ hóa thành bụi phấn.
Lão tổ tông vương triều Cửu Minh mình mặc long bào, đầu đội vương miện đó lập tức há miệng hộc máu, khí tức toàn thân tựa hồ như quả bóng bị xì hơi, điên cuồng xẹp xuống.
Trọng thương, trọng thương đến gần chết, toàn thân trên dưới đều tràn ngập tử khí.
Bát Bộ Long Ấn chính là vật bản mệnh của ông ta, vật bản mệnh bị đánh vỡ, trọng thương cũng là điều hợp tình hợp lý.
“Ha ha ha, lão già, nếu đã gần chết vậy thì để tôi tiễn ông một đoạn”, Tô Minh nhìn chằm chằm vào đối phương, nhe răng trợn mắt ra cười, bá đạo mà tàn nhẫn.
Lão tổ tông vương triều Cửu Minh mặc hoàng bào đội vương miện đó chỉ cảm thấy toàn thân rét lạnh, bị Tô Minh nhìn chằm chằm vào như đã bước một nửa chân xuống suối vàng rồi vậy.
Khoảnh khắc đầu tiên, ông ta phá vỡ hư không, muốn bỏ chạy vào trong hư không. Đồng thời, ông ta hét lên: “Lão Yên, lão Úc, cứu tôi!”
Lão Yên và lão Úc mà ông ta gọi chính là hai lão tổ tông của vương triều Cửu Minh còn lại.
Lão Yên và lão Úc gần như không có bất cứ suy xét gì, trực tiếp lao về phía Tô Minh. Trong quá trình, lão Yên quát một tiếng chói tai: “Thông Thiên chỉ!”
Thông Thiên chỉ này và Thông Thiên chưởng ấn là cùng một bộ võ kỹ thần thông. Đều rất mạnh, đều là những thần thông trấn tộc của hoàng thất vương triều Cửu Minh.
Nhưng Thông Thiên chưởng ấn có độ tấn công trên diện rộng, uy mãnh bá đạo, tiêu hao tiên nguyên khá nhiều, phạm vi tấn công và lực lượng tấn công mạnh hơn.
Còn Thông Thiên chỉ lại để dùng trong lúc cần tốc độ cực hạn, phạm vi tấn công hẹp, lực lượng tấn công cũng được, ưu điểm là quỷ dị và biến hóa.
Giờ phút này, muốn cứu được người trong thời gian cực hạn thì phải sử dụng võ kỹ thần thông như Thông Thiên chỉ.
Có thể thấy rõ, một đường chỉ ấn từ trên ngón tay của Tô Minh hóa thành chùm sáng như sao băng, nhanh không thể tưởng tượng nổi, bao hàm sát khí và khí tức hủy diệt, còn mang theo sức mạnh của thiên nhiên, thậm chí còn có sức hủy diệt hư không. Vô số sức mạnh chồng chéo lên nhau, kết hợp vô cùng hoàn hảo, hình thành chỉ ấn tấn công nhỏ hẹp.
Chỉ ấn dao động, vô cùng yên tĩnh, chỉ có luồng sáng ập đến trước mặt Tô Minh, khóa chặt cổ họng anh. Đây có thể coi là đòn tấn công chí mạng.
Còn một lão tổ tông khác của vương triều Cửu Minh cũng không nhượng bộ. Trong lúc bổ nhào về phía Tô Minh thì hai tay xuất hiện ma trảo màu đen. Ma trảo giống như ma trụ mà trước đây ông ta sử dụng.
Ma trảo sống động như thật, giống như linh hồn dao động trên không trung với tốc độ và sức tấn công vô cùng mạnh, hơn nữa còn kèm theo khí tức quỷ dị.
Ma trảo khóa chặt tim gan Tô Minh, đòn tấn công vô cùng tàn nhẫn.
“Pháp Nguyên Trường Hà! Đi!”, trong chớp mắt, Tô Minh không hề quay đầu lại nhìn về phía hai lão tổ tông của vương triều Cửu Minh, cũng không thèm để ý đến chỉ ấn thông thiên và ma trảo tấn công của họ, anh chỉ giơ tay lên chỉ một cái về phía sau và trên đỉnh đầu.
Pháp Nguyên Trường Hà ngay lập tức xuất hiện giống như sông Ngân Hà xuất hiện trên không trung.
Thần kỳ!
Lúc ẩn lúc hiện!
Như dòng sông chảy xiết, như chùm sáng chiếu vạn dặm bao trùm đất trời.
Nhất thời, hai vị lão tổ tông của vương triều Cửu Minh điên cuồng tấn công, bao gồm cả chỉ ấn thông thiên và ma trảo tấn công của họ lập tức chậm lại chục lần.
Nó giống như bị mắc kẹt trong đầm lầy vô tận.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
“Lên đường bình an nhé! Tôi không tiễn!”, Tô Minh cười tàn nhẫn, trong chớp mắt lại chỉ hai cái liên tiếp về phía Pháp Nguyên Trường Hà.
Một chỉ ấn là Thái U Hỏa. Thái U Hỏa khổng lồ đổ vào Pháp Nguyên Trường Hà.