– Đan Ni Nhĩ Tư lão già kia, chút thực lực ấy cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, thật sự là nói khoác không biết ngượng.
Trong mắt Đan Ni Nhĩ Tư hiện lên lệ mang màu vang, giống như muốn động thủ, rồi lại nhịn được, không ngăn cản cử động của Ba Tỳ Ốc Tư:
– Hừ, Lăng Thiên lão quỷ, Chiến Thần di tích xuất thế, ta tạm thời không có thời gian đấu với ngươi, cứ để cho ngươi sống lâu thêm hai ngày nữa đi, không phụng bồi.
Đan Ni Nhĩ Tư quát lạnh, rồi sau đó phất tay trực tiếp chụp vào hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, vốn hắn là chuẩn bị bảo Ngải Tát Khắc bắt lấy hai người, nhưng sự xuất hiện của Ba Tỳ Ốc Tư lại khiến hắn lập tức cải biến chủ ý, quyết định tự mình ra tay.
– Thái Thượng tông chủ, bảo tàng của Thiên Hải Chiến Thần rất có thể đã bị Kiệt Sâm kia nhận được, Thần Diệt Cốc muốn lợi dụng Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức để bức bách Kiệt Sâm giao ra bảo tàng, ngàn vạn không thể để cho bọn hắn thực hiện được ah.
Nhìn thấy một màn này, Mại Khả Sâm tông chủ lập tức cao giọng gào thét, nhắc nhở Ba Tỳ Ốc Tư.
– Bảo tàng của Thiên Hải Chiến Thần? Có chút ý tứ!
Khóe miệng Ba Tỳ Ốc Tư lộ ra dáng cười, ngang nhiên xuất thủ với hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
Hô!
Một bàn tay nguyên tố màu xanh khổng lồ và một bàn tay nguyên tố màu vàng khổng lồ, đồng thời chụp về phía Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, muốn bắt hai người lại, giành lấy quyền chủ động cướp lấy bảo tàng.
Bọn hắn cũng không quản bảo tàng kia có phải thực sự đã bị Kiệt Sâm nhận được hay không, nhưng vì đề phòng, hai người đều không muốn bỏ qua.
– Hừ, hai người bọn họ là của ta!
Nhìn thấy Ba Tỳ Ốc Tư cũng ra tay, Đan Ni Nhĩ Tư không khỏi quát lạnh.
– Thật sao? Cái này còn phải xem ta có đồng ý hay không đã.
Ba Tỳ Ốc Tư cũng quát chói tai.
Oanh!
Hai bàn tay khổng lồ, lập tức va chạm trên đỉnh đầu hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, linh lực cường đại va chạm, khí lãng sinh ra lập tức hướng về bốn phương tám hướng lan ra a, hư không căn bản không chịu nổi công kích cường đại như thế, lập tức phá thành mảnh nhỏ.
Linh lực kinh người như thế lập tức liền lan đến gần Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức ở bên dưới, hai người đều gian nan ngăn cản, Khắc Lôi Nhã trong miệng lập tức lại lần nữa phún ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, mà Mẫu Nạp Đức càng không chịu nổi, hắn lúc trước đã trọng thương trực tiếp uể oải nằm trên mặt đất, rốt cuộc không cách nào đứng thẳng, trên người máu tươi đầm đìa, thân thể cũng muốn vỡ vụn.
Oanh! Oanh! Oanh!
… . . .
Hai bàn tay khổng lồ va chạm trong hư không, ai cũng không cam chịu lạc hậu, thời gian dần trôi qua, hai người đều đã nóng nảy, tràng cảnh khủng bố như tận thế kia khiến các cường giả còn lại trong tràng đều là thần sắc kinh sợ, thân hình run rẩy.
Hai thế lực lớn Thần Diệt Cốc và Lăng Thiên tông tuy rằng trên Thiên Hải đại lục đã có lịch sử lâu đời, thủy chung vẫn là hai thế lực đỉnh tiêm của đại lục, chưa bao giờ bị siêu việt qua, cho tới nay, chúng cường giả đều là cho rằng hai thế lực lớn này một mực có mấy tên cường giả cấp bậc cửu giai trung cấp Thánh Linh sư nên mới có thể như thế, lại không nghĩ rằng, trong hai thế lực lớn này còn có hai gã siêu cấp cường giả cường đại như thế, khiến tất cả mọi người đều phải run rẩy.
Cửu giai cao cấp Thánh Linh sư ah, thực lực như vậy, căn bản không phải vài tên cửu giai trung cấp Thánh Linh sư có thể ngăn cản được, trong niên đại Linh Thần không xuất hiện này, dĩ nhiên là là một điểm cao không cách nào vượt qua được trên Thiên Hải đại lục.
Mà đồng thời trong lòng kinh hãi, không ít cường giả đều dùng ánh mắt thương hại nhìn qua hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức đang đau khổ chèo chống kia.
Trên thực tế, đối với hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, chúng cường giả lúc trước được Kiệt Sâm giải cứu qua cũng tràn đầy hảo cảm, hơn nữa bởi vì thân phận cửu giai Linh Dược Thánh Sư của Kiệt Sâm, càng dẫn tới rất nhiều đại gia tộc, âm thầm liên hệ với Bác Ninh gia tộc, như bọn người Ung Châu Bái Nhân Lý Hi thành chủ, Vĩnh Châu Hắc Nhĩ Nặc thành chủ, càng một lòng chuẩn bị đầu nhập vào Kiệt Sâm.
Nhưng dưới tình huống như vậy, trong nội tâm bọn hắn chỉ tràn đầy đắng chát và thống khổ, nhưng không ai dám đứng ra, bởi vì bọn hắn biết rõ, dùng thực lực của bọn hắn, kết quả đứng ra chỉ có một, đó chính là chết, chẳng những là bọn hắn, cho dù là gia tộc của bọn hắn cũng sẽ lập tức bị diệt.
Trong chiến đấu khủng bố, theo thời gian trôi qua, Đan Ni Nhĩ Tư mắt thấy đã vô pháp triệt để ngăn chặn Ba Tỳ Ốc Tư, giành lấy hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức đến tay, trong nội tâm lập tức toát ra không kiên nhẫn.
Bởi vì cố kỵ không thể giết Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, Đan Ni Nhĩ Tư trong quá trình tranh đoạt thủy chung bó tay bó chân, khiến hắn cảm nhận được cực độ khó chịu.
Rốt cục, sau thời gian dài tranh đoạt bền bỉ, trong ánh mắt của hắn bỗng dưng thiểm lược qua một tia ngoan lệ.
– Hừ, Ba Tỳ Ốc Tư lão quỷ, Kiệt Sâm có thực sự đạt được Chiến Thần bảo tàng không còn khó nói, thực lực của Thiên Hải Chiến Thần ta và ngươi đều rõ, lấy thực lực của Kiệt Sâm kia căn bản không có khả năng tiếp thụ lấy, nói không chừng Chiến Thần bảo tàng kia bây giờ còn đang ở sâu trong Chiến Thần Điện chờ ta, ta cũng không có thời gian ở chỗ này dây dưa với ngươi nữa
Đan Ni Nhĩ Tư lạnh lùng lên tiếng.
– Ah?
Ba Tỳ Ốc Tư lập tức nở nụ cười:
– Đan Ni Nhĩ Tư, ngươi đây là chuẩn bị tặng hai người bọn họ cho ta sao?
– Tặng cho ngươi?
Trong mắt Đan Ni Nhĩ Tư lập tức hiện lên một tia lệ mang thị sát khát máu, chợt khóe miệng lộ ra nhe răng cười:
– Thứ mà Đan Ni Nhĩ Tư ta không chiếm được, trên đời này cũng không có người nào có thể có được, Lăng Thiên lão quỷ, ta không chơi với ngươi nữa.
Thoại âm rơi xuống, bên ngoài thân Đan Ni Nhĩ Tư bỗng nhiên tách ra vạn đạo ánh sáng kim sắc chói lọi, một cổ kim hệ linh lực bành trướng từ trong thể nội hắn hung hăng tràng ra, vô tận linh lực sôi trào, Đan Ni Nhĩ Tư nhắm ngay hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức hung hăng chụp về một chưởng.
Lúc này đây, Đan Ni Nhĩ Tư không còn vì không thể đánh chết Khắc Lôi Nhã bọn hắn mà bó tay bó chân nữa, hắn bộc phát toàn lực, bàn tay màu vàng cực lớn trực tiếp đập tan công kích của Ba Tỳ Ốc Tư, ập về phía Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
– Cái gì?
Cử động của Đan Ni Nhĩ Tư lập tức khiến Ba Tỳ Ốc Tư chấn động, nhưng hắn toàn lực ra tay, Ba Tỳ Ốc Tư coi như có lòng cứu giúp cũng không có cách nào, lại càng không cần phải nói, Ba Tỳ Ốc Tư căn bản không có ý định cứu.
Bàn tay màu vàng ẩn chứa khí tức hủy thiên diệt địa như chấp chưởng Thiên địa Thương Khung, đập toái hư không, cửu giai cao cấp linh lực cuồn cuộn như thủy triều, lập tức cuốn về phía đỉnh đầu Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.