Một bên, trên mặt tất cả cường giả đều lộ ra vẻ không đành lòng, nhưng bọn hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn Khắc Lôi Nhã bọn hắn chết ở dưới công kích của Đan Ni Nhĩ Tư.
– Thiếu gia!
Nhìn qua cử chưởng che trời kia, Khắc Lôi Nhã bản thân bị trọng thương trong miệng không khỏi thì thào, mà Mẫu Nạp Đức ở một bên thần sắc cũng một mảnh tro tàn, không còn lực lượng phản kháng.
– Ha ha, chết đi.
Trên không Viễn Cổ sâm lâm, Đan Ni Nhĩ Tư dữ tợn cười to, bọn người Ngải Tát Khắc ở một bên trên mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng điên cuồng.
Ngay khi cử chưởng của Đan Ni Nhĩ Tư đập vào bọn người Khắc Lôi Nhã, đột ngột…
– Dừng tay!
Một thanh âm gào thét như lôi đình ở phía chân trời ù ù vang lên, một bóng người màu đen như lưu tinh từ hư không đằng xa bay vút mà đến, toàn bộ linh lực trên bầu trời đều như cuồng nộ, một đạo lưu quang màu xanh da trời từ trên người bóng người màu đen kia bắn ra, những nơi đi qua, hư không phảng phất bị như một mặt nước bị kinh động, mang theo đạo đạo gợn sóng vô hình nhộn nhạo về phía Đan Ni Nhĩ Tư.
Lưu quang màu xanh da trời này mang theo linh lực đáng sợ, lập tức liền đi tới trước mặt Đan Ni Nhĩ Tư.
Đây là một cái bảo tháp phụt lên lưu quang màu xanh da trời, trên bảo tháp, đạo đạo khí tức pháp tắc kinh người lưu chuyển, trong nháy mắt này, thế gian vạn vật đều giống như lập tức biến mất, trong thiên địa, hoàn toàn yên tĩnh im ắng, đã trở thành hai màu Hắc Bạc, chỉ còn lại tòa bảo tháp màu xanh da trời này vĩnh hằng tồn tại.
– Không tốt!
Cảm nhận được khí tức khủng bố trên bảo tháp, Đan Ni Nhĩ Tư chấn động, công kích uy lực cực lớn như thế, khiến tóc gáy toàn thân hắn đều đứng thẳng, trong nội tâm cảm nhận được nguy cơ đến từ tử thần.
– Là ai?
Trong nguy cơ, Đan Ni Nhĩ Tư rốt cuộc bất chấp đánh chết Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, trực tiếp bổ một chưởng lên bảo tháp kia.
Bồng!
Đan Ni Nhĩ Tư bị bảo tháp oanh kích tới, không khỏi hung hăng lui ra.
Không trung, một thanh niên tóc đen thân chảy xuôi lấy ngũ sắc thần hồng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú lên bọn người Đan Ni Nhĩ Tư.
Đúng là Kiệt Sâm!
– Cái gì đó?
Trên bầu trời, Đan Ni Nhĩ Tư bị đánh lui, trong ánh mắt lập tức toát ra vẻ ngưng trọng nhìn về phía bảo tháp màu xanh da trời cùng với thanh niên tóc đen đột nhiên xuất hiện kia, mà tất cả cường giả ở tràng cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, trong đôi mắt có rung động và giật mình.
– Kiệt Sâm, là Kiệt Sâm đại nhân!
– Bảo tháp này, không phải là bảo tháp đã thấy ở nội điện trong Chiến Thần di tích sao? Sao lại bị Kiệt Sâm đại nhân đạt được?
– Chẳng lẽ Kiệt Sâm đại nhân thật sự đã lấy được bảo tàng của Viễn Cổ Thiên Hải Chiến Thần sao?
– Thật cường đại, các ngươi lúc trước có thấy không, dưới sự oanh kích của tòa bảo tháp này, Đan Ni Nhĩ Tư lão tổ tông của Thần Diệt Cốc lại bị đánh bay, nhưng hắn là một gã cường giả cửu giai cao cấp Thánh Linh sư a!
– Không thể tưởng tượng nổi!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thanh âm nghị luận ầm ĩ phân loạn rào rào vang lên trong Viễn Cổ sâm lâm, tất cả mọi người đề lộ ra vẻ kinh hãi nhìn Kiệt Sâm, toàn thân kích động khó có thể biểu đạt tâm tình của mình, đặc biệt là những cường giả từng được Kiệt Sâm cứu, tràn ngập hảo cảm với bọn Kiệt Sâm càng kích động đến tột đỉnh, hai đấm nhanh nắm, sắc mặt đỏ bừng, phảng phất lúc trước đánh lui Đan Ni Nhĩ Tư chính là bọn hắn vậy.
– Thiếu gia!
Bên dưới, ánh mắt Khắc Lôi Nhã ngập nước nhìn qua Kiệt Sâm, trong miệng của nàng thì thào, khó che dấu tâm tình của mình, mà Mẫu Nạp Đức cũng vô cùng kích động, hốc mắt lập tức ẩm ướt, không khỏi nghẹn ngào lên tiếng.
Hắn không sợ chết, cũng không có nghĩa là hắn muốn chết, trước tình cảnh tìm được đường sống trong chỗ chết trước mặt, tâm chí kiên định như hắn cũng không khỏi kích động vạn phần.
– Thực xin lỗi, ta tới chậm!
Kiệt Sâm trực tiếp bay thấp mặt đất, ánh mắt của hắn nhu hòa nhìn qua Khắc Lôi Nhã, nhìn khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng mang theo máu của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm cảm thấy lòng của mình như bị đâm vào vậy, một loại đau đớn làm cho người hít thở không thông truyền khắp toàn thân của hắn, khiến trái tim của hắn thắt lại, khó có thể hô hấp.
Rồi sau đó, Kiệt Sâm lại dời ánh mắt lên trên người Mẫu Nạp Đức nằm đó, dưới công kích của Đan Ni Nhĩ Tư bọn hắn, Mẫu Nạp Đức lúc này sớm đã bản thân bị trọng thương, hấp hối rồi, cốt cách toàn thân hắn cơ hồ đều muốn vỡ vụn, máu tươi hiện đầy toàn thân, vô cùng thê thảm.
– Kiệt Sâm đại nhân… Thực xin lỗi, Mẫu Nạp Đức không… Không thể… Bảo vệ tốt… Khắc Lôi Nhã đại nhân!
Cảm nhận được ánh mắt của Kiệt Sâm, Mẫu Nạp Đức gian nan đứng người dậy, trên mặt áy náy thở dốc lên tiếng.
– Không, đừng nói thế, ngươi làm vô cùng tốt, ngươi làm vô cùng tốt.
Thân hình Kiệt Sâm nhoáng một cái, lập tức đã đi tới trước mặt Mẫu Nạp Đức, nhìn qua Mẫu Nạp Đức toàn thân máu tươi, một cổ phẫn nộ vô hình bỗng dưng nổi lên từ trong nội tâm Kiệt Sâm, đây là một cổ lửa giận ngập trời, như núi lửa phun trào, lập tức xông khắp toàn thân Kiệt Sâm.
Hắn trước kia sau khi tấn cấp cửu giai đê cấp Thánh Linh sư trong Chiến Thần Điện, bởi vì lo lắng cho an nguy của Khắc Lôi Nhã bọn hắn mà Kiệt Sâm không có bất kỳ dừng lại, thậm chí ngay cả công hiệu kỳ diệu của Chiến Thần tháp và trận đạo 800 cuốn kia cũng chưa kịp quan sát đã được trực tiếp thu Chiến Thần tháp và Sinh Mệnh Chi Thủy, về tới Chiến Thần Điện.
Nhưng Kiệt Sâm lại không nghĩ rằng, sau khi mình xuất hiện ở nội điện Chiến Thần Điện, toàn bộ nội điện đúng là không ai, trong nội tâm cảm thấy không ổn, Kiệt Sâm lập tức ra khỏi Chiến Thần Điện, lập tức liền cảm nhận được ở đây truyền đến khí tức cường đại liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Vậy nên mới xảy ra một màn lúc trước, hôm nay sau khi nhìn thấy Khắc Lôi Nhã và tổn thương của hai người, trong lòng Kiệt Sâm cũng hừng hực lửa giận, hận không thể lập tức đánh chết Đan Ni Nhĩ Tư.
Nhưng hắn cũng không lập tức động thủ, mà cố nén lửa giận, từ trên người lập tức xuất ra một lọ bát giai thượng phẩm Đế cấp Linh Dược tề tản ra khí tức kinh người, trực tiếp đổ vào trong miệng Mẫu Nạp Đức, đồng thời, một bình ngọc tinh khiết liền xuất hiện ở trên tay trái Kiệt Sâm, nắp bình mở ra, một cổ sinh mệnh khí tức nồng đậm lan ra, đúng là Sinh Mệnh Chi Thủy lúc trước Kiệt Sâm đạt được trong Chiến Thần Điện.
Theo hai loại Linh Dược cường đại rót vào thể nội Mẫu Nạp Đức, trên khuôn mặt vốn tái nhợt của Mẫu Nạp Đức liền nhanh chóng nổi lên một tia hồng nhuận phơn phớt, đồng thời khí tức hấp hối cũng dần tan đi…, sinh mệnh khí tức trong thể nội cũng càng ngày càng tràn đầy, tuy rằng cũng không triệt để khôi phục, nhưng ít ra đã không còn nguy hiểm đến tánh mạng nữa.
– Khắc Lôi Nhã, phục dụng chất lỏng trong này vào.
Kiệt Sâm xoay người, lại đưa cho Khắc Lôi Nhã một ít bình sinh mệnh chi thủy, rồi sau đó trực tiếp nhìn về phía Đan Ni Nhĩ Tư đang đứng ngạo nghễ như Thái Cổ Ma Thần trên bầu trời.