Mà Long Tiểu Huyền cũng giống như thế.
Tuy niên kỷ của Long Tiểu Huyền lớn hơn Tiểu Bạch, thế nhưng mà, Long Tiểu Huyền lại không dám khinh thị Tiểu Bạch. Với tư cách hậu duệ Long tộc, hắn có truyền thừa trí nhớ, hắn biết, một khi Tiểu Bạch tu luyện tới hóa hình, thực lực đột phá Thiên Vị là không giống bình thường.
Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, luận huyết mạch cường đại, có lẽ so với Long tộc thoáng thua kém nửa trù, thế nhưng mà sức chiến đấu của Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, sát phạt chi lực, lại triệt tiêu loại chênh lệch yếu ớt này.
Cho nên, Long Hổ hai tộc, từ xưa đến nay rất khó nói ra ai càng xuất sắc hơn.
Đương nhiên, Long tộc ở phương diện sinh sôi nảy nở, huyết mạch truyền thừa, so với Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc thì xuất sắc hơn một ít.
Kỳ thật, năng lực sinh sôi nảy nở của bản thân Long tộc không phải mạnh. Nhưng Long tộc cùng Nhân tộc tầm đó, huyết mạch lại có thể dung hợp, cùng huyết mạch của một ít chủng tộc khác, cũng có thể dung hợp.
Cái này để cho huyết mạch của Long tộc xuất hiện rất nhiều dị hoá.
Thế nhưng mà Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, độ trung thành đối với huyết mạch của bọn nó cực cao, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, là tuyệt đối sẽ không cùng huyết mạch khác dung hợp.
Cho nên, huyết mạch của Thái Tuế Bạch Hổ, số lượng truyền thế ít hơn Long tộc rất nhiều.
Có lẽ, ở một vị diện nào đó, Long tộc hình thành tộc đàn, bắt đầu sinh sôi nảy nở, chí ít có một đám Long tộc. Mà Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, có lẽ chỉ là một hai con, nhiều lắm cũng sẽ không vượt qua năm con.
Bởi vì, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, từ trước đến nay đều là độc hành hiệp.
Một núi không thể chứa hai cọp, đây là đặc điểm lớn nhất của Thái Tuế Bạch Hổ. Thái Tuế Bạch Hổ, là tuyệt đối sẽ không quần cư, tất nhiên là trừ một con đực với một con cái.
Cái này ở trên trình độ nhất định, cũng ảnh hưởng tới trình độ cường đại của Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc.
Nhưng mà trên thân thể, lòng tự trọng của Thái Tuế Bạch Hổ, thậm chí còn vượt qua Long tộc.
Giang Trần chứng kiến Thái Tuế Bạch Hổ biến mất, nhìn chỉ chốc lát, Giang Trần mới than nhẹ một tiếng, quay đầu phản hồi.
Phiến khu vực này, nói thật, không có Thái Tuế Bạch Hổ dẫn đường, hắn cũng có thể qua lại tự nhiên. Hiện tại Giang Trần rốt cục minh bạch, vì cái gì Vân Đà Sơn một mực không khai phát được?
Dù ngươi là đại sư thăm dò địa hình, học vấn sâu rộng, nếu như tùy tiện tiến vào thế giới dưới lòng đất này, chờ đợi hắn, rất có thể là tan thành mây khói.
Ánh sáng âm u cường đại kia, một khi hình thành công kích, lẫn nhau cộng minh, tuyệt đối có thể hình thành công kích bao trùm, loại thiết cắt chi lực đáng sợ kia, dù cường đại như Thiên Vị cường giả, cũng không có khả năng chạy trốn.
Thân thể, là tuyệt đối gánh không được loại thiết cắt này.
Trừ khi, có thể tìm được vật tương khắc đối ứng, có thể khiêng thiết cắt chi lực. Nếu không, chỉ là huyết nhục chi thân, không có tu luyện tới cảnh giới Thần đạo, chỉ sợ rất khó gánh vác được.
Giang Trần không có tiếp tục dừng lại, một lát sau, liền quyết định phản hồi.
Đã có giấy thông hành, Giang Trần ngược lại thông suốt, lúc chạng vạng tối, Giang Trần về tới phủ đệ của Yến Vạn Quân. Vừa đi vào cửa động phủ của Yến Vạn Quân, cái mũi của Giang Trần có chút kéo ra.
Bản năng của Đan Đạo Đại Sư, làm cho Giang Trần khẽ chau mày.
– Cái hương vị gì?
Giang Trần cẩn thận hít hà, cảm thấy trong không khí, ẩn ẩn giống như có loại khí tức trước kia không có nghe thấy qua.
Loại khí tức này không quá rõ ràng, thế nhưng mà đến loại trình độ như Giang Trần, hắn đối với mùi vị, độ mẫn cảm là phi thường cao.
Giang Trần có chút hồ nghi, nhìn thoáng qua trong sân, chỉ thấy tôi tớ trong sân ngay ngắn trật tự, tự mình đều làm lấy sự tình riêng, cũng không có dị thường gì.
Hiện tại thân phận của Giang Trần, là đại sư thăm dò, nghe thượng diện nói, vị đại sư này là nhân vật tới thăm dò địa hình Vân Đà Sơn, có thể tự do xuất nhập phủ đệ của Thái Thượng trưởng lão, tự nhiên là những tôi tớ như bọn hắn phải cung kính.
Giang Trần đi vào, hỏi:
– Trưởng lão đại nhân ở nhà sao?
– Có. Hôm nay trưởng lão không đi ra ngoài.
– Đại nhân, ngài trở lại a?
Giang Trần gật gật đầu, trực tiếp đi đến bên trong.
Chỉ một lúc sau, Giang Trần liền tới chỗ Yến Vạn Quân sinh hoạt hàng ngày. Bởi vì có giấy thông hành, lại tăng thêm Yến Vạn Quân bàn giao qua, cho nên những tùy tùng của Yến Vạn Quân, căn bản không có người ngăn trở, ngược lại đều mang theo ý tứ nịnh nọt, hướng Giang Trần gật đầu chào hỏi.
Giang Trần âm thầm quan sát, nhìn thấy những người này, xác thực không có bất kỳ khác thường, trong lòng cũng thoáng thở dài một hơi.
Giang Trần bất đồng Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân cho rằng Yến gia tuyệt đối sẽ không đối phó hắn, thế nhưng mà Giang Trần không có lạc quan như Yến Vạn Quân.
Ngày đó Yến Vạn Quân biểu hiện, nói thật là đã chọc giận tới Yến gia tộc trưởng. Một Tộc trưởng ở trường hợp ấy, bị Thái Thượng trưởng lão cướp đi quyền nói chuyện, hơn nữa cơ hồ có thể nói là ngỗ nghịch ở trước mặt mọi người.
Lòng dạ của Yến gia tộc trưởng kia lại rộng, có thể nhẫn được sao?
Ở gia tộc phản đối động thủ với Yến Vạn Quân, có lẽ chỉ là cân nhắc cân đối trong gia tộc, lo lắng xử lý Yến Vạn Quân sẽ mang đến đả kích trên tâm lý đối với gia tộc, khiến người khác sinh ra cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Thế nhưng mà, ở Vân Đà Sơn, nếu như Yến gia tộc trưởng thật muốn phái người đối phó Yến Vạn Quân, hoàn toàn có thể đem hết thảy giao cho Phong gia.
Đến lúc đó, chẳng những sẽ không khiến gia tộc có náo động gì, ngược lại có thể mượn chuyện này đến khích lệ sĩ khí của gia tộc, để gia tộc trở nên càng đoàn kết.
Tuy loại sự tình này không nhất định sẽ phát sinh, thế nhưng mà Giang Trần lại thủy chung tin tưởng vững chắc, nên có tâm phòng bị người.
Nói sau, mặc dù Yến gia không động thủ, Hạ Hầu gia tộc sẽ nhịn được sao? Hạ Hầu gia tộc bị Yến Vạn Quân công nhiên vẽ mặt, bọn hắn sẽ nhịn?
Đây tuyệt đối không phải phong cách của Hạ Hầu gia tộc.
Cho nên, Giang Trần cũng mịt mờ nhắc nhở qua với Yến Vạn Quân.
Mang theo một tia hồ nghi, Giang Trần đi tới chỗ ở của Yến Vạn Quân. Yến Vạn Quân ở trong sân, nhìn vẻ ngoài hào hứng cũng không tệ lắm.
Trong sân loay hoay lấy vài cây linh dược. Những linh dược này, đều là hắn đào tạo, nhìn ra được, Yến Vạn Quân rất dụng tâm.
Nhìn thấy Giang Trần đi vào, Yến Vạn Quân lập tức tươi cười:
– Tiểu hữu, ngươi trở lại rồi?
– Vạn Quân trưởng lão.
Giang Trần gật gật đầu, đi vào, cái mũi lại vô ý thức kéo ra.
Ánh mắt Giang Trần quét nhìn bốn phía.
Yến Vạn Quân thấy Giang Trần phản ứng dị thường, trong lòng cũng có chút hồ nghi:
– Tiểu hữu, ngươi đang tìm cái gì?
Lông mày của Giang Trần nhẹ nhàng nhíu một cái:
– Vạn Quân trưởng lão, những linh dược này, đều là chính ngươi đào tạo sao?
– Đúng vậy.
Yến Vạn Quân đánh cái ha ha.
– Bất quá sợ là không vào được pháp nhãn của ngươi a.