Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Trĩ Nương như có sở cảm, dư quang quét thấy biểu tình của Triệu Phượng Nương, bất động thanh sắc kéo Củng thị, đưa Củng thị lên xe ngựa Triệu gia.
Còn Thanh Hạnh nâng nàng vào xe ngựa Tư phủ. Triệu gia cùng Tư gia khác đường nên hai chiếc xe ngựa đường ai nấy đi. Trĩ Nương lệnh xa phu lập tức trở lại Tư phủ.
Trước cửa Tư phủ, Hải bà tử đang đứng nhìn xung quanh. Trĩ Nương vừa xuống xe ngựa, Hải bà tử liền đón rồi nhẹ giọng nói cho nàng biết Vĩnh Liên công chúa tới chơi.
Trĩ Nương hơi ngưng mắt, kéo váy áo. Hải bà tử đỡ nàng, phía sau có Thanh Hạnh cùng Ô Đóa, chủ tớ bốn người tới chỗ Tư lão phu nhân.
Còn chưa đến cửa đã nghe Vĩnh Liên công chúa cười, cũng không biết họ ở bên trong nói chuyện gì. Trong phòng, Tư lão phu nhân, cùng Tư phu nhân và hiệu trưởng phu nhân đều đang bồi ở bên.
Nàng đi vào hành lễ.
Vĩnh Liên công chúa mỉm cười bảo nàng mau đứng lên. Nàng đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Vĩnh Liên công chúa ngồi đầu, Tư lão phu nhân cách gần nhất. Khí sắc Vĩnh Liên công chúa không tồi, cùng người ốm yếu mấy ngày trước như khác nhau hai người. Chưa nói tới khí sắc tươi nhuận nhưng tuyệt không giống như là người bệnh trong người.
Trĩ Nương cúi đầu ngồi kế hiệu trưởng phu nhân: “Tư Thiếu phu nhân nhất định giật mình khi nhìn thấy bổn cung. Lần này bổn cung đột nhiên tới, thật sự là lần trước Tư Thiếu phu nhân được bổn cung mời tiến cung, lại không nghĩ tới chuyện ở Ngự Hoa Viên chịu kinh hách. Bổn cung mấy phen cân nhắc, băn khoăn nên tới cửa tạ lỗi. Không biết Tư Thiếu phu nhân mấy ngày gần đây có khoẻ không, nếu thực sự có gì bất trắc, bổn cung sẽ áy náy khó an.”
Tư lão phu nhân vừa nghe, đại kinh thất sắc:
“Trĩ Nương, cháu ở trong cung bị chấn kinh? Sao không nghe cháu nhắc tới?”
Vĩnh Liên công chúa kinh ngạc nhìn Trĩ Nương:
“Tư Thiếu phu nhân không cùng trưởng bối nhắc qua việc này? Thân thể mang huyết mạch Tư gia xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không cho lão phu nhân biết? Hay là bổn cung không nên tới chuyến này?”
“Công chúa tới bất cứ lúc nào thần phụ đều cực kỳ hoan nghênh, không biết công chúa mới vừa rồi nhắc tới chuyện Trĩ Nương ở trong cung bị chấn kinh, là chuyện như thế nào?” Tư lão phu nhân hỏi.
“Lão phu nhân, không nên trách tội Tư Thiếu phu nhân. Tư Thiếu phu nhân gan dạ sáng suốt hơn người, có khả năng vẫn chưa để chuyện ngày ấy ở trong cung để ở trong lòng. Ngày đó bổn cung nhìn Tư Thiếu phu nhân mặt không đổi sắc dùng trâm đâm người, sợ tới mức ngất xỉu. Tư Thiếu phu nhân thật là nữ trung hào kiệt, bổn cung tâm sinh bội phục.”
Trĩ Nương vẫn cúi đầu:
“Đa tạ công chúa khích lệ, thật sự là tình huống nguy cấp, nếu không phải thần phụ phản ứng mau, chỉ sợ người ác đã đắc thủ mất mạng luôn rồi. Tánh mạng du quan là lúc con kiến cũng biết phản kháng huống chi là người chăng? Công chúa tán thưởng, thần phụ thẹn không dám nhận.”
Trĩ Nương nói rất bình đạm, Tư lão phu nhân nhìn ra một chút manh mối, không nói một lời uống nước trà, áp chế nổi kinh hoàng. Tư phu nhân cùng hiệu trưởng phu nhân lo lắng nhìn về phía Trĩ Nương, Trĩ Nương trấn an cười.
Vĩnh Liên công chúa lại nói:
“Tư Thiếu phu nhân không cần khiêm tốn, tâm kế cùng sự gan dạ sáng suốt của ngươi bổn cung bình sinh thấy có vẻ là xuất chúng nhất. Phóng nhãn khắp trong kinh, không có một nữ tử nào dám so với Thiếu phu nhân. Bổn cung đoán rằng ngày ấy trong tay ngươi chỉ là một cây trâm, nếu là một lưỡi dao sắc bén chỉ sợ ngươi cũng sẽ không chút do dự đâm cung nữ kia, sự sát phạt quả quyết đó thường nhân khó gặp.”
Tư lão phu nhân buông chén trà, cười tán dương Trĩ Nương:
“Công chúa nói không sai, trong lúc nguy cấp, sự cấp tòng quyền. Đừng nói là Trĩ Nương, nếu là thần phụ ở đấy thì cũng sẽ làm như vậy.”
Máu trên mặt Vĩnh Liên công chúa rút đi một phân.
Hiệu trưởng phu nhân cùng Tư phu nhân cũng phụ họa.
Tư phu nhân nói:
“Thần phụ nhớ rõ, khi niên thiếu phụ huynh dạy thần phụ cưỡi ngựa bắn tên, trong trại nuôi ngựa đột nhiên có con ngựa nổi điên xông tới, thần phụ lúc ấy không chút suy nghĩ, cầm lấy cung tên bắn ra, ngựa điên đó mất mạng. Nếu không phải thần phụ phản ứng đúng lúc, chỉ sợ thân cũng tàn.”
“Chuyện như vậy thần phụ cũng gặp qua, ở Lãng Sơn ngày xuân khí ấm, thường có rắn bò vào phòng. Ngày nọ gặp rắn trong viện, nó ngẩng đầu thè lưỡi muốn cắn thần phụ. Thần phụ cũng không nghĩ nhiều, thuận tay nhặt một cây côn đánh chết nó. Đối với kẻ địch không cần nương tay, nếu không sẽ hại chính mình.” Hiệu trưởng phu nhân cũng nói theo.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Trĩ Nương hơi nhếch khóe miệng lên, trong lòng ấm áp.
Mặt Vĩnh Liên công chúa lại trắng thêm một ít, che miệng ho nhẹ một tiếng.
Tư lão phu nhân giận dữ nói với hai con dâu:
“Công chúa còn ở đây, các ngươi còn nói những chuyện làm người sợ hãi, khiến công chúa hoảng sợ thì phải làm sao bây giờ?”
Nói xong bà chuyển hướng qua hỏi Vĩnh Liên:
“Công chúa mới vừa rồi thần phụ nghe nhưng còn chút hồ đồ, Trĩ Nương tiến cung bồi công chúa nói chuyện, sao lại lấy cây trâm đâm người, cung nữ kia đã làm gì?”
“Đây là bổn cung sơ ý, cung nữ đó là người của Cố mỹ nhân, vẫn luôn bất mãn với bổn cung cùng mẫu phi. Nàng ta vốn là muốn hại bổn cung, ai ngờ Tư Thiếu phu nhân đụng phải, Thiếu phu nhân thấy quỷ kế của cung nữ đó, dưới tình thế cấp bách đã dùng cây trâm đâm vào tay cung nữ đó một lỗ thủng, bổn cung nghe nói cung nữ đó uống thuốc độc tự sát. Phụ hoàng đã điều tra rõ chân tướng, Cố mỹ nhân bị biếm lãnh cung.”
Tư lão phu nhân gật đầu:
“Thì ra là thế, nếu chiếu theo câu chuyện may mà Trĩ Nương can đảm cẩn trọng, nếu không cung nữ đó làm tổn thương đến công chúa. Công chúa kim chi ngọc diệp, Trĩ Nương anh dũng động thân hộ chủ, thần phụ cảm thấy vui mừng, nàng không hổ là dâu con Tư gia. Không thể có tâm hại người, Cố mỹ nhân là trừng phạt đúng tội, đã có tâm hại người nên có thể dự đoán được một ngày bị trừng trị. Công chúa, ngài nói có đúng không?”
Vĩnh Liên công chúa gian nan nói:
“Lão phu nhân nói có lý. Tư Thiếu phu nhân thật là hảo phúc khí, thế nhưng có thể được lão phu nhân thông tình đạt lý cho.”
Nàng ta vừa nói vừa nhìn thoáng đồng hồ cát, lại ho khan một tiếng, ma ma phía sau nhẹ giọng hỏi:
“Công chúa, canh giờ không còn sớm, Tư Thiếu phu nhân ngài cũng đã gặp, ngài xem có phải nên trở về cung rồi không?”
Vĩnh Liên công chúa gật đầu:
“Bổn cung thấy Tư Thiếu phu nhân mạnh khỏe, trong lòng rất vui, ngày khác lại mời Thiếu phu nhân tiến cung nói chuyện, phải bồi tội chứ.”
“Không dám nhận câu bồi tội này, thần phụ tại đây muốn chúc mừng công chúa tìm được rể hiền.”
Vĩnh Liên công chúa liếc Trĩ Nương, lại tươi cười, ý vị thâm trường nói:
“Đa tạ Tư Thiếu phu nhân cát ngôn, bổn cung nhất định sẽ được như ước nguyện.”
Tư gia nữ quyến cung tiễn nàng ta ra cửa, vừa vặn đụng phụ tử Tư gia hạ triều, phụ tử hai người hành lễ.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Vĩnh Liên ôn nhu nói:
“Tư các lão, Tư tu soạn, mau miễn lễ.”
Tư Lương Xuyên lướt qua nàng, thấy sau Tư phu nhân là Trĩ Nương, Trĩ Nương chớp chớp mắt.
“Tư tu soạn vừa mới tiến vào Hàn Lâm Viện, không biết hết thảy có thuận lợi?”
“Tạ ơn công chúa quan tâm, hết thảy đều tốt.”
Tư Lương Xuyên mặc đồng phục của Hàn Lâm Viện. Vóc người thon dài, mặt thanh như nước, thêm quan phục lại càng đĩnh tú như trúc.
Vĩnh Liên công chúa nhìn chằm chằm Tư Lương Xuyên, lại hỏi:
“Bổn cung hôm nay tới cửa, là vì mấy ngày trước Tư Thiếu phu nhân tiến cung bị chấn kinh, không biết Tư Thiếu phu nhân có nói cùng ngươi?”
Tư lão phu nhân khẽ nhíu mày, Vĩnh Liên công chúa sao lại thế này? Nàng một công chúa tới nhà thần tử làm khách, đã không báo trước cũng không nên ngăn đón thần tử kéo đông xả tây chứ?
“Tất nhiên là đề qua rồi, vi thần cung tiễn công chúa.”
” Thế bổn cung an tâm.”
Vĩnh Liên công chúa lúc này mới không cam lòng rời đi, Tư gia nhìn kiệu liễn đi xa mới vào cửa. Tư các lão cùng Tư Lương Xuyên đến thư phòng nghị sự. Các nữ quyến tắc trở lại phòng Tư lão phu nhân.
Trĩ Nương thấp giọng kể lại chuyện ngày ấy trong cung phát sinh, và bổ sung thêm một câu:
“Trĩ Nương sợ tổ mẫu cùng mẫu thân lo lắng, nghĩ rằng hữu kinh vô hiểm, nên không nhắc tới.”
” Đứa nhỏ này, chuyện lớn như vậy sao có thể gạt.” Tư lão phu nhân đã đau lòng lại sinh khí: “Còn may ông trời phù hộ, cháu phúc lớn mạng lớn.”
Trĩ Nương dựa người ngồi bên bà, làm nũng:
“Tổ mẫu, tôn tức biết sai rồi, về sau sẽ không dám nữa, chuyện gì cũng nói hết nha.”
” Còn dám có lần sau, lần sau tổ mẫu sẽ không cho một mình cháu ra cửa, dù là vào trong cung cũng không được. Vừa mới rồi Vĩnh Liên công chúa không phải còn muốn mời cháu tiến cung sao? Hừ, đến lúc đó lão bà tử ta liền bệnh, từ xưa đến nay chữ hiếu làm đầu, thân cháu dâu phải hầu bệnh, ta xem công chúa có dám giáng tội cháu không?”
Tư lão phu nhân tinh hậu thế cố, nào không nhìn ra khúc chiết trong đó, trước đó trong lòng bà đã thấy kỳ quái, Vĩnh Liên công chúa sao lại đột nhiên tới Tư phủ? Khi Trĩ Nương chưa trở về, Vĩnh Liên công chúa ba câu cũng không câu nào rời khỏi chuyện của đại tôn tử, lời nào cũng hướng trên đầu đại tôn tử hết.
Vừa rồi còn ngăn đón đại tôn tử hỏi chuyện, nguyên lai là có tâm tư.
Một khi đã như vậy, Trĩ Nương tiến cung gặp nạn không còn gì thắc mắc.
Tư phu nhân lòng còn sợ hãi, đau lòng nhìn Trĩ Nương.
Cuối cùng Tư lão phu nhân lên tiếng, về sau Trĩ Nương không được dễ dàng ra cửa, Trĩ Nương cũng đang có ý này nên ngoan ngoãn đáp ứng. Tư lão phu nhân mới đẹp lòng một ít, giục nàng về phòng nghỉ ngơi. Trĩ Nương nghe lời rời đi.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Triệu Phượng Nương trở lại Đoạn phủ, liền nhìn thấy thiếp thất kia ăn mặc hoa hòe lộng lẫy ở trong sân hái hoa, Đoạn Hồng Tiệm ngồi ở một bên, híp mắt nhìn.
“Biểu ca hôm nay không đi làm sao?”
“Hiệu sách hôm nay không có việc gì, lại nói ta đi đến nơi đó là đại tài tiểu dụng, sao mỗi ngày phải đi cách mấy ngày mới đi một lần xem như cho những người đó mặt mũi.”
Triệu Phượng Nương nén giận yên lặng về phòng. Nhìn qua cửa sổ, còn có thể nhìn thấy tiểu thiếp đó không ngừng quyến rũ Đoạn Hồng Tiệm, Đoạn Hồng Tiệm thực hưởng thụ không bao lâu liền ôm lấy thiếp thất đó vào phòng.
Nàng rời cửa sổ, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng nam nữ vui cười, nghĩ nghĩ lại thay xiêm y ra cửa.
Ra cửa quẹo phải, đến phòng Triệu thị. Vừa vào là có thể ngửi được mùi thuốc nồng đậm.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Nàng nhíu mày, vén rèm thấy Triệu thị đang ngồi trên giường uống dược, thấy nàng mới lộ ý cười.
“Phượng Nương, không cần mỗi ngày lại đây đâu, cô cô không có việc gì, bất quá là bệnh năm xưa nên chỉ cần điều dưỡng chút liền ổn.” Triệu thị nói xong lại ho khan.
Phượng Nương ngồi bên giường, vỗ lưng thị:
“Cô cô, con cũng không có chuyện gì, không tới bồi cô cô trong lòng con cũng không an ổn. Mới vừa rồi ở bờ sông gió lớn, Phượng Nương sợ cô cô cảm lạnh, không tới xem một cái thật sự là trong lòng khó an.”
“Vẫn là ngươi tri kỷ, chỉ tiếc…” Triệu thị tiếc hận nói, kéo tay Phượng Nương. Thân mình thị vốn không thoải mái, sáng sớm lại ra bến tàu tiễn Triệu Thủ Hòa, sau khi trở về liền sai người sắc thuốc, uống rồi mới cảm thấy dễ chịu một ít.
“Cô cô đáng tiếc cái gì chứ? Vạn sự đều là mệnh, có thể là Phượng Nương mệnh không tốt thôi.”
Sắc mặt Triệu thị hiện lên tàn khốc:
“Nói bậy, đang êm đẹp sao lại nói đến chữ mệnh, sao mệnh con lại không tốt chứ?”
Phượng Nương khóc lập tức, nàng ta quỳ trên mặt đất, Triệu thị kinh hãi, muốn đỡ nàng. Nàng ta ấn tay Triệu thị, khóc ròng:
“Cô cô, Phượng Nương xác thật mệnh khổ. Cháu cùng Đoạn biểu ca vốn là thân như huynh muội, trong giây lát bị Yến Nương hoán thân mới thành phu thê. Phượng Nương vẫn luôn coi Đoạn biểu ca như huynh trưởng, nào có thể làm vợ? Đoạn biểu ca cũng nghĩ như thế, dù cùng Đoạn biểu ca có danh phu thê lại không phải phu thê, mắt thấy biểu ca mất đi công danh, mỗi ngày thống khổ, cũng không dám an ủi. Tùy ý thiếp thất kia cả ngày câu lấy biểu ca, biểu ca càng thêm không tự tiến thủ, tất thảy đều là Phượng Nương sai.”
Triệu thị kinh nghi bất định, vội hỏi:
“Phượng Nương, con nói thật sự sao? Con cùng Hồng ca nhi thật sự không phải phu thê thật sao?”
“Cô cô, Phượng Nương nào dám lừa người. Lúc trước Yến Nương hoán thân con sợ cô cô khó chịu nên không nói. Nghĩ dù sao Yến Nương là muội muội, nàng có thể gả vào hầu phủ hưởng phúc, thân tỷ tỷ cũng nên cao hứng. Ai ngờ Yến Nương không có phúc khí, gả vào không quá nửa năm liền toi mạng. Đoạn biểu ca công danh bị đoạt, bên người cũng không có một ai tri tâm chiếu ứng, Phượng Nương thấy tâm khó an. Thiết nghĩ không thể trì hoãn chuyện Đoạn biểu ca, Phượng Nương không dám tiếp tục bá chiếm chính thê, nhất định phải để biểu ca cưới thê tử.”
“Phượng Nương, thật sự là con nghĩ như vậy?” Triệu thị nhìn chằm chằm vào mắt nàng ta, trong lòng xoay chuyển tâm tư.
Phượng Nương gật đầu:
“Cô cô, Đoạn biểu ca tuy không thể làm quan, nhưng cũng còn thể diện, Phượng Nương trong lòng áy náy nam tử thành gia lập nghiệp, Đoạn biểu ca thiếu một thê tử hỏi han ân cần, về sau có nữ tử biết lễ nghĩa bồi huynh ấy, có lẽ biểu ca sẽ không giống hiện giờ được chăng hay chớ. Cô cô, cầu người thành toàn cho Đoạn biểu ca đi!”
“Ngươi đứa nhỏ ngốc, cứ mãi nghĩ cho người khác, ngươi có nghĩ tới chính ngươi chưa? Hồng ca nhi nếu thật sự cưới người khác, ngươi phải làm sao bây giờ?”
Phượng Nương buồn bã cười, “Cô cô, đợi Đoạn biểu ca tìm được người trong lòng, Phượng Nương hy vọng cô cô có thể tha thứ cho Phượng Nương, Phượng Nương nguyện ý trở thành thân nữ nhi của cô cô, cả đời hiếu thuận với cô cô, không bao giờ gả chồng nữa.”
“Hảo hài tử, cô cô sao lại trách con, mấy ngày nay thật khổ cho con. Nữ tử nào có thể không gả chồng, ít hôm sau cô cô lại vì con, nhất định phải tìm nhà tốt gả con.” Triệu thị động dung, ôm Phượng Nương, cô chất hai người ôm đầu khóc.
Khóc một lúc lâu sau, Phượng Nương gạt nước mắt, nức nở nói:
“Cô cô, Phượng Nương không khổ, chỉ cần có thể giúp Đoạn biểu ca tìm được nhân duyên tốt, cái gì cháu cũng nguyện ý.”
“Hảo hài tử, thật là đứa nhỏ ngốc.” Triệu thị lại kéo nàng ta vào trong lòng ngực, ôm chặt.
Triệu thị thầm nghĩ, Hồng ca nhi mất công danh, lại khó cưới nữ tử thế gia trong kinh. Nhưng đích nữ tiểu quan thì vẫn có thể. Phượng Nương nếu thành nữ nhi thị thì đối với thị mà nói, cũng là chuyện tốt.
Triệu thị nghĩ, tâm nóng lên, cảm thấy bệnh đều tan không ít.
Mấy ngày tiếp, Tư phủ vội vàng chuẩn bị cưới dâu, phụ thân Tư Lương Nhạc cũng từ Lãng Sơn đến kinh thành. Tư lão phu nhân hơn nửa năm không có thấy con thứ, tất nhiên là kích động vạn phần. Tư các lão cùng Tư hiệu trưởng mấy năm không gặp nhau, huynh đệ hai người ở thư phòng nói chuyện, lại một phen cảm khái.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Trong cung tung tin đồn Hoàng Hậu chọn Thái trắc phi càng ngày càng nhiều, đơn giản là vì Thái tử hoàn toàn ghét bỏ Thái tử phi, Thái tử phi về Bình gia, Bình gia trộm tìm nữ tử muốn đưa vào Đông Cung cho Thái tử phi cố sủng. Như vậy các phu nhân càng tin tưởng, Hoàng Hậu xác thật muốn tuyển trắc phi cho Thái tử.
Nhà có con gái trong kinh đều lặng lẽ động tâm tư, lui tới các yến hội thường xuyên hơn. Tư phủ phải đón dâu nên thiệp mời bỏ hết.
Những thư bị Tư lão phu nhân từ chối còn có thiệp của Vĩnh Liên công chúa mời. Vì thế Tư lão phu nhân báo với Hoàng Hậu nương nương là Trĩ Nương có rất nhiều lý do không thể tiến cung, Hoàng Hậu nương nương nghe tâm ý của bà chuẩn yêu cầu.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Trĩ Nương không cần làm gì, nhàn rỗi đến nhàm chán, liền bảo Hải bà tử kể chuyện trong kinh. Hải bà tử nói xong chuyện Bình gia thì nói chuyện Triệu Phượng Nương.
Gần đây, Phương Tĩnh Di bị nàng ta mời đến Đoạn gia làm khách, mỗi lần Phương Tĩnh Di từ Đoạn gia về đều mặt mày hớn hở. Truyện Teen Hay
Trĩ Nương hồ nghi nhìn Hải bà tử, mới vừa rồi Hải bà tử nói Phương Tĩnh Di từ Đoạn phủ về là mặt mày hớn hở, thật không hợp lẽ thường? Triệu Phượng Nương đã nói chuyện gì?
Nàng hoài nghi nhưng không biết Triệu Phượng Nương có cái gì trong hồ lô? Nàng cảm thấy việc này không thích hợp.
Quả nhiên, không quá hai ngày sau liền nghe được Đoạn gia có đại sự.
Sự tình thực cũ kỹ, Triệu Phượng Nương thỉnh Phương Tĩnh Di tới cửa làm khách, đồng thời còn mời Văn tiểu thư cùng vài vị tiểu thư nhà quan khác, chúng nữ nhi ngâm thơ làm câu đối, lúc hứng khởi còn uống rượu trái cây.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Phương Tĩnh Di trong bữa tiệc thì rời đi, theo lời Văn tiểu thư là khi đi tịnh phòng nàng ta đi ngang qua một gian nhà, nghe thanh âm thì co giò chạy, kinh động mọi người.
Mọi người nghe tiếng chạy đến, Đoạn Hồng Tiệm cùng Phương Tĩnh Di bị bắt gian ngay trên giường. Phương Tĩnh Di xấu hổ khóc nháo đòi chết đòi sống, nàng ta khóc lóc nói là có người hại nàng ta, Đoạn Hồng Tiệm lại kiên định nói bọn họ lưỡng tình tương duyệt đến khi không thể tự kiềm chế mới xảy ra chuyện. Hai bên bên nào cũng cho là mình phải, người ngoài khó biện thật giả.
Phương gia muốn Đoạn gia giải thích, đặc biệt là Phương lão phu nhân, tức giận chửi ầm lên, mặc kệ là ô ngôn hay uế ngữ, nửa điểm cũng không giống phu nhân thư hương đại gia.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Trong lòng bà ta chứa hỏa tiễn, mắt thấy cháu gái sắp tiến cung làm Thái tử trắc phi, cư nhiên xảy ra việc này, nào có thể không tức khí? Đoạn gia luận dòng dõi, Đoạn Hồng Tiệm luận nhân tài hay diện mạo, nào so được với đương kim Thái tử?
Việc này có nội tình, nói không chừng là Đoạn gia thiết kế, đáng thương cho cháu bà ta rõ ràng là mệnh hoàng phi, không ngờ bị người xấu chặn ngang một tay, trở thành trò cười.
Triệu thị vừa nghe xong liền ngất xỉu, Đoạn đại nhân bất đắc dĩ đứng trong viện, bị Phương lão phu nhân mắng đến đỏ mặt hết khuôn mặt già. Đoạn Hồng Tiệm kiên quyết nói cùng Phương Tĩnh Di lưỡng tình tương duyệt, bị Phương lão phu nhân phun nước miếng phỉ nhổ.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Phương gia đại náo Đoạn phủ, dẫn tới chuyện Đoạn phủ phái người tìm hiểu tin tức, có người làm chứng chuyện Phương Tĩnh Di thường xuất nhập Đoạn phủ, mỗi khi rời đi đều mặt phiếm xuân ý.
Phương gia không tin lý do thoái thác này, Phương Tĩnh Di khổ nói không nên lời. Nàng ta như vậy, tất cả đều là vì Triệu Phượng Nương nói Thái tử thích gì, còn nói cho nàng ta, Thái tử thích nữ tử giống nàng ta, cho nên nàng ta mới mặt đỏ tim đập, đối với việc vào Đông Cung chờ đợi không thôi.
Hôm nay nàng ta uống một chén rượu trái cây, vốn muốn đi tịnh phòng, ai ngờ mơ mơ màng màng bị người kéo vào một gian nhà. Nàng ta mềm người, ý thức mê mang, không thể ngăn cản chuyện phát sinh. Đoạn Hồng Tiệm không bạch thân, còn sớm cưới vợ, ủy thân cho nam tử rách nát như thế, nàng ta có thể có trái ngọt gì?
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Phương Tĩnh Di hối hận không thôi, muốn chết cho rồi.
Bỗng nhiên, nàng ta mở mắt ra, hoài nghi nhìn Triệu Phượng Nương. Triệu Phượng Nương đang vẻ mặt khiếp sợ, nhìn thấy nàng ta nhìn, lộ vẻ đồng tình thương hại.
Phương lão phu nhân còn đang mắng chửi.
Qua hồi lâu, Triệu Phượng Nương tựa làm như rất gian nan khi quyết định, chậm rãi đứng ra, nói nàng ta cùng Đoạn Hồng Tiệm trời xui đất khiến mới trở thành phu thê, kỳ thật hai người không phải phu thê thật.
Nàng ta nói mình cùng Đoạn Hồng Tiệm cho tới nay thân như huynh muội, chuyện tới nước này, nàng ta nguyện ý nhường vị trí chính thê thành toàn cho Phương Tĩnh Di.
Phương lão phu nhân đột nhiên im bặt, sống đến từng tuổi này bà ta chưa bao giờ nghe qua chuyện như vậy. Mắt thấy Di tỷ nhi không cần làm thiếp, trong lòng bà ta có chút buông lỏng, Đoạn đại nhân cũng bất chấp khỏi truy hỏi, lúc này có thể bình ổn Phương gia là tốt nhất. Phương gia cùng Hồ gia có quan hệ thông gia, ông ta thật không muốn đắc tội Hồ gia.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019
Nhân cơ hội ông ta hứa lấy nghi lễ chính thê nghênh thú Phương Tĩnh Di vào cửa, Phương lão phu nhân nhìn cháu gái, khẽ cắn môi bất đắc dĩ đồng ý.
Sau đó Triệu Phượng Nương quỳ gối trước mặt Đoạn đại nhân, khẩn cầu Đoạn đại nhân nhận nàng ta làm nữ nhi, nàng ta nguyện ý làm con cô cô. Triệu thị vừa tỉnh lại, liền nghe được tin tức, sai người đỡ. Vừa vặn thấy Phượng Nương quỳ trên mặt đất, cầu thu dưỡng. Thị tiến lên ôm chất nữ, rưng rưng đồng ý.
Từ đây, Phương Tĩnh Di vội vàng gả vào Đoạn phủ, Triệu Phượng Nương từ thê biến muội, trở thành Đoạn gia đại cô nương.
Sự tình truyền ra, trong kinh ồ lên kinh ngạc.
Soái – Đào Quân Trang 03.10.2019