Đọc truyện Full

Chương 75

Sau khi cúp điện thoại, Tần Khắc Giang nhìn người đối diện, hừ một tiếng: “Bây giờ đã vừa lòng chưa?”

Tần Lục Trác đưa tay sờ chóp mũi của mình, đấy là động tác nhỏ theo thói quen của anh, người bình thường không chú ý đến. Nhưng Tần Khắc Giang biết, lúc đáy lòng thằng bé ngại ngùng sẽ sờ chóp mũi của mình như thế.

Thằng nhóc này…

Nghĩ đến chuyện nó đã là người gần 30 tuổi mà còn có lúc cảm thấy ngại ngùng như thế.

Ngay cả Tần Khắc Giang cũng không nhịn được nở nụ cười.

Ông cười một tiếng khiến Tần Lục Trác ngẩng đầu nhìn về phía ông. Tần Khắc Giang khoát tay, hồi lâu sau mới mở miệng nói: “Khó được một lần con mở miệng xin ta.”

Tính tình Tần Lục Trác quả thật cứng rắn, không phải là loại người tùy tiện cúi đầu.

Lúc trước chuyện giữa Tần Khắc Giang và Mạnh Thanh Uyển, mặc dù thằng bé không phản đối nhưng cũng không tiếp nhận. Lúc ấy vừa tới Tần gia, ông thật sự là mềm không được cứng cũng không xong, sau này lớn dần lên, ngược lại có thể hiểu được chuyện giữa bố mẹ.

Đều nói mọi chuyện không như ý, nếu đã xảy ra như thế thì anh cũng thử tiếp nhận.

Huống hồ Mạnh Thanh Uyển và Tần Khắc Giang tương phùng là sau khi Trương Viễn Phong qua đời. Lúc Trương Viễn Phong còn sống, ít nhất một nhà ba người bọn họ vẫn hạnh phúc vui vẻ. Mạnh Thanh Uyển mới 40 tuổi đã mất chồng, cho dù không có Tần Khắc Giang thì anh là con trai cũng không mong mẹ mình thủ tiết nửa đời còn lại.

Cho nên sau khi tốt nghiệp đại học, quan hệ hai cha con bọn họ xem như chậm rãi dịu lại.

Tần Khắc Giang chỉ vào anh nói: “Người ta thế là xem mặt mũi của ta, miễn cưỡng đồng ý gặp mặt. Cho nên đến lúc đó biểu hiện tốt một chút, ít nhất đừng để bố mẹ Úy Lam chỉ ra khuyết điểm của con. Nhà người ta nuôi cô gái tốt như thế lại bị tiểu tử con bắt cóc đi mất, con phải tự cân nhắc trong lòng mình một chút đó.”

“Hiểu rõ.”

Lần này Tần Lục Trác nghiêm túc trả lời.

Bây giờ Tần Khắc Giang mới thỏa mãn gật đầu, dù sao vẫn là con nhà mình, mặc dù ngoài miệng nói như thế nhưng ông cảm thấy người như Tần Lục Trác làm gì có trưởng bối nào không thích.

Nhân nghĩa, gan dạ, biết đảm đương, bộ dạng này cũng là kế thừa hoàn toàn sự anh tuấn của ông lúc trẻ tuổi.

Tất nhiên, bên này Úy Kiên Huân sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ chút rồi vẫn gọi điện cho Nghiêm Phong.

Nghiêm Phong vừa tắm rửa xong, vốn đang cầm điện thoại nghĩ có nên gọi điện cho Úy Kiến Huân không hay không, kết quả điện thoại lại vang lên. Cúi đầu xem, hai người quả thật là tâm linh tương thông.

“Lão Úy, ông còn chưa nghỉ ngơi à?” Nghiêm Phong nhìn đồng hồ, đã hơn chín giờ.

Úy Kiến Huân vốn đang làm việc, còn có bản thảo ngày mai ông cần lên đài phát biểu cho nên trợ lý đã chuẩn bị xong từ sớm.

Nghiêm Phong đang nghĩ có nên nói chuyện của Úy Lam và Tần Lục Trác cho Úy Kiến Huân nghe không. Trước đó quả thật bà có chút phản đối, dù sao gia đình bọn họ trước hôn sự của con cái hoàn toàn không thể không cân nhắc gia thế bối cảnh.

Cha mẹ bình thường đối với đối tượng kết hôn của con gái mình còn phải cân nhắc kỹ càng. 

Trước đó, sau khi bà tình cờ gặp Mạnh Than Uyển thì có hẹn gặp một lần với phu nhân bộ trưởng Lý kia, nghe trộm được chuyện Tần gia. Cũng may Lý phu nhân này tin tức linh thông, lúc đó liền nói cho bà chuyện của Tần gia.

Khi biết cha mẹ Tần Lục Trác sau này mới kết hôn, bà còn kinh ngạc hỏi, chẳng lẽ Tần Lục Trác không phải con ruột?

Nào ngờ vị Lý phu nhân cười một tiếng, nói: “Nếu bà nhìn thấy hai cha con bọn họ nhất định sẽ không hỏi chuyện này. Thật ra vị phu nhân sau mới là mối tình đầu, nhưng mà bà cũng biết gia thế Tần gia, lúc ấy hai người bị phản đối mạnh mẽ nên chia tay. Ai ngờ vị này cũng lợi hại, tự mình sinh con cứ thế vài chục năm không quấy rầy Tần gia. Sau đó chồng bà ấy xảy ra chuyện, lúc này bộ trưởng Tần mới liên lạc với bà ấy. Hai người đều góa, lại còn có đứa bé, cho nên lần này Tần gia không chỉ không phản đối mà còn vui vẻ để bọn họ ở bên nhau.”

Chuyện này không phải là bí mật nhưng cũng chỉ lan truyền trong vòng tròn của bọn họ mà thôi.

Những phu nhân như bọn họ cũng sẽ qua lại với nhau. Bình thường đối với những phu nhân là vợ hai dùng thủ đoạn thượng vị, những vợ cả như các bà thật sự không thích.

Nhưng mà tính tình Mạnh Thanh Uyển dịu dàng, nói chuyện lại nhẹ nhàng chậm rãi, thêm đoạn tình cảm quanh co của bà cũng khiến người nghe chỉ cảm thấy thổn thức cho nên những phu nhân như họ cũng bằng lòng kết giao với bà ấy.

Nghiêm Phong vẫn luôn không đề cập chuyện của Uý Lam với Úy Kiến Huân, nhưng mà hôm nay lại nghe con bé nói muốn kết hôn.

Bà đang suy nghĩ có nên nói sơ sơ với Úy Kiến Huân hay không.

Ai ngờ khi bà đang do dự, Úy Kiến Huân đã mở miệng nói: “Đúng rồi, bà đã gặp phu nhân bộ trưởng Tần sao?”

Nghiêm Phong sững sốt: “Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?”

Sau đó Úy Kiến Huân kể lại cuộc điện thoại hôm nay cho bà nghe, nói: “Lát nữa bà gọi điện cho Úy Lam, bảo nó nếu như yêu đương cũng nên nói cho chúng ta biết trước. Miễn làm chúng ta trở tay không kịp như thế.” 

Ừ, Nghiêm Phong suy nghĩ một chút, vẫn nên nói thật với Úy Kiến Huân.

Sau khi nói xong, bà chú ý nghe động tĩnh bên kia, hồi lâu sau, Úy Kiến Huân mới cười một tiếng: “Hóa ra trong nhà chỉ có một mình tôi không biết?”

Nghiêm Phong: “Cũng không phải cố ý muốn giấu ông, chỉ là công việc của ông.”

“Cho dù tôi bận rộn nhưng vẫn có thời gian hỏi tới hôn sự con gái.” Giọng nói Úy Kiến Huân bên này có chút nâng cao.

Nghiêm Phong nghe ngữ điệu của ông, biết hẳn là ông có chút tức giận. Đã là vợ chồng nhiều năm, tất nhiên Nghiêm Phong hiểu rõ tính tình của ông, vội vàng nói: “Yêu đương làm gì có đạo lý gặp người lớn nhanh như thế. Lúc ấy tôi chỉ trùng hợp gặp phải.”

“Yêu đương?” Úy Kiến Huân hừ một tiếng.

Ông nói: “Hôm nay người ta gọi điện tới nói rõ là muốn đến cửa cầu hôn.”

Nghiêm Phong thật ra không để ý, thản nhiên bày tỏ: “Còn không phải là do Úy Lam nhà chúng ta xuất sắc nên người ta mới nhanh chóng tới cửa ư.”

Úy Kiến Huân cười một tiếng, hiển nhiên ông cũng đồng ý với lời này.

Nhưng mà ông cũng nói: “Tôi đã hẹn thời gian với bộ trưởng Tần, cuối tuần ông ấy sẽ đến cùng phu nhân và tiểu tử kia. Bà cũng chuẩn bị một chút.”

“Nhanh như thế?”

Úy Kiến Huân thở dài một hơi: “Người ta nói, tôi không có đồng ý ngay. Dù sao vẫn không biết Úy Lam chung đụng với đối phương thế nào, nếu bà nói như thế vậy tôi đoán là trước đó giữa hai đứa nhỏ đã thông qua với nhau. Tôi sẽ gọi lại cho bộ trưởng Tần, mời bọn họ cuối tuần tới.”

Nói xong, Úy Kiến Huân hỏi một câu: “Bà gặp tiểu tử kia cảm thấy ra sao?”

“Không có tiếp xúc gì, ngược lại vẻ ngoài xứng với Úy Lam nhà chúng ta lắm.”

Lần đầu gặp mặt, vốn dĩ Nghiêm Phong phản đối vì sợ Úy Lam bị lừa bởi vẻ ngoài. Dù sao thời đại này cũng không đơn thuần là phụ nữ muốn một bước lên mây mới không từ thủ đoạn mà không ít đàn ông cũng muốn đi đường tắt như thế.

Lúc ấy bà cảm thấy, bề ngoài Tần Lục Trác quá tốt.

Sau đó quả thật bà cũng tìm người điều tra, ông chủ một công ty hậu cần hạng trung, công ty này mới chỉ thành lập một năm, cậu ta có thể làm nên quy mô như thế, theo lý cũng là nhân tài.

Thế nhưng cậu ta cũng làm hậu cần nên Nghiêm Phong mới càng lo lắng hơn.

Tần Lục Trác phải mang theo mục đích gì đó mới tiếp cận Úy Lam.

Cũng may sau đó chứng minh là bà đã suy nghĩ nhiều.

Nếu như cậu ta thật sự muốn đi đường tắt thì chỉ cần gia thế của chính mình là đủ rồi.

Úy Kiến Huân nghe xong nhướng mày, nói: “Chỉ thấy tướng mạo thôi sao?”

Nghiêm Phong cười một tiếng, ngược lại an ủi ông nói: “Ông còn không biết ánh mắt của con gái ông sao? Bắt bẻ muốn chết, người có thể lọt vào ánh mắt con bé có thể là người bình thường à?”

Úy Kiến Huân lại tin tưởng vào điều này.

Sau đó hai người mới cúp điện thoại.

Sáng ngày hôm sau, Úy Lam chạy bộ bên ngoài nửa giờ, khi về nhà Nghiêm Phong mới đi ra từ trong bếp. Vừa thấy cô liền nói: “Nhanh tắm rửa đi con, bữa sáng đã chuẩn bị xong.”

Úy Lam gật đầu.

Khi cô tắm xong đi xuống, trên bàn ăn đã bày đầy bữa sáng phong phú.

Úy Lam cầm ly sữa bò trước mặt lên, vừa uống một ngụm, Nghiêm Phong như là nhớ tới cái gì đó, nói: “Đúng rồi, tối qua bố con gọi điện về, nói cuối tuần này bộ trưởng Tần và phu nhân sẽ đến nhà chúng ta.”

Bộ trưởng Tần??

Úy Lam trợn mắt, đang muốn hỏi thì Nghiêm Phong đã giải đáp nghi vấn giúp cô.

“Chính là bố mẹ bạn trai con.”

Nếu không phải Úy Lam cố gắng kiềm chế thì chỉ sợ sữa bò đầy trong miệng sẽ phun ra ngoài. Cô dùng khăn lau miệng rồi mới hỏi: “Bọn họ đến có chuyện gì sao ạ?”

“Cầu hôn.”

Nghiêm Phong cũng ưu nhã dùng khăn lau khóe miệng, lúc này mới chậm rãi nói.

Úy Lam: “…”

Ánh nắng sớm chiếu vào từ cửa sổ phòng ăn, cô gái với gương mặt dịu dàng ngồi bên cạnh bàn ăn giờ có chút đỏ hồng, lộ ra sự kiều diễm không nói nên lời.

Nghiêm Phong thấy bộ dạng này của Úy Lam, sau khi ngây ngốc thì lắc đầu.

Quả nhiên con gái khi yêu đương luôn có thể lộ ra nét hạnh phúc trong lơ đãng.

Xem ra, lúc trước bà phản đối đúng là quá sai.

*

Nhóm Tiếu Hàn bắt đầu giám sát chặt chẽ Minh Hằng nhưng anh ta thật sự không có điểm gì đáng ngờ. Mỗi ngày nếu không phải lên lớp thì là tư vấn tâm lý cho học sinh.

Mà anh ta rất nổi tiếng trong trường với dáng dấp nho nhã lịch sự, lại là giáo sư trẻ tuổi từ Mỹ về.

Đừng nói là một đám giáo viên nữ độc thân trong trường, nữ sinh cũng động lòng không thôi.

Theo dõi mấy ngày, không chỉ không tìm được một chút manh mối nào mà ngược lại, người theo dõi anh ta cũng bắt đầu có chút nghi ngờ.

Trở về hỏi Tiếu Hàn, cuối cùng là ai cho manh mối, đây chỉ là một giáo sư đại học bình thường thôi.

Tiếu Hàn nghe xong, cau mày đuổi người ra ngoài. 

Sau đó cậu  ta gọi điện cho Tần Lục Trác, nói: “Quá hai ngày nữa, người của em sẽ rút đi, không có chứng cứ, chúng ta cũng không thể lãng phí lực lượng cảnh sát trên người anh ta được.”

“Không phải lãng phí mà là mấy người không tìm được.”

Tần Lục Trác đứng trong văn phòng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngữ khí kiên định.

Tiếu Hàn vò vò tóc, hạ giọng nói: “Trác ca, bây giờ nghi ngờ anh ta cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi. Chúng ta vốn không có chứng cứ thực tế, ngày cả lý do để có thể giải anh ta về tra hỏi cũng không có.”

“Điều tra ra bối cảnh của anh ta chưa?”

Tiếu Hàn gật đầu: “Là gia đình đơn thân, mẹ là người Tô Châu, từ nhỏ anh ta lớn lên cùng mẹ và ông bà ngoại. Sau đó ra nước ngoài du học, bối cảnh đơn giản.”

Mẹ là người Tô Châu…

Tần Lục Trác ngồi xuống ghế dựa, lại hỏi: “Chuyện đặt bom có manh mối không?”

Tiếu Hàn lại thở dài một hơi, thấp giọng nói: “Bom tự chế nhưng chế tác vô cùng tinh vi, có tính ổn định và khả năng điều khiển, lực sát thương rất lớn. Mà trên quả bom không có bất kỳ dấu vân tay nào, có thể thấy người chế tác cực kỳ cẩn thận. Em cảm thấy đây không phải là một cá nhân gây án.”

Cho nên Tiếu Hàn không nhịn được nói: “Trác ca, anh nên suy nghĩ lại cẩn thận một chút, gần đây anh có đắc tội đến người nào không?”

“Phật Vực.”

Tần Lục Trác phun ra hai chữ này.

Tiếu Hàn sững sờ, Tần Lục Trác thấp giọng nói: “Còn nhớ chuyện tôi bị thương không? Khi đó người kia dùng bom tự sát, cậu có tư liệu của người tự sát đó không? Điều tra hắn, nói không chừng theo con đường này chúng ta có thể tìm ra.”

Hiển nhiên manh mối này doTần Lục Trác cung cấp, Tiếu Hàn quả thật không nghĩ tới.

Mặc dù cậu ta không có ở hiện trường nhưng cũng đã nghe nói lúc đó cực kỳ thảm thiết, nghe nói người ôm bom kia là tướng tài đắc lực bên cạnh Phật Vực. Như vậy thì Phật Vực sẽ càng ghi hận Tần Lục Trác hơn. 

Dù sao năm đó Nguyễn Khôn chết trên tay Tần Lục Trác, bây giờ khi hắn ta truy kích Tần Lục Trác lại phải chịu thất bại thêm lần nữa.

Ngay khi cậu ta muốn cúp điện thoại, Tần Lục Trác lại nói.

“Còn chuyện gì sao, lão đại?” Tiếu Hàn không nhịn được, cứ gọi như thế.

“Nguyễn Khôn có ba người con trai, Nguyễn Khiêm là con trai lớn nhưng cố tình hắn ta lại không có khả năng kế thừa sự nghiệp của Nguyễn Khôn. Cậu cảm thấy hắn sẽ cam lòng sao?”

Tiếu Hàn trợn tròn mắt: “Anh nói là để Nguyễn Khiêm chỉ ra Phật Vực? Mặc dù bọn họ có cạnh tranh lợi ích nhưng nếu làm kẻ bán đứng anh em ruột, sau này Nguyễn Khiêm cũng không cần lăn lộn trong giới nữa.”

Tần Lục Trác bật cười: “Cậu vẫn nên liên hệ với cảnh sát Quảng Tây bên kia trước, có lẽ bọn họ sẽ có chút tư liệu liên quan đến Phật Vực.”

“Còn quả bom kia nếu đã chế tác hoàn hảo như thế, vậy người làm ra nó cũng không phải hạng vô danh. Mấy thứ như vậy cũng không phải chỉ mới xuất hiện lần đầu, đi điều tra xem những vụ án có liên quan đến bom mấy năm nay ở biên giới, nếu như không được thì liên hệ hợp tác với cảnh sát Việt Nam. Nói không chừng sẽ có manh mối ngoài ý muốn.”

Đều nói giác quan thứ sáu của phụ nữ vô cùng chính xác.

Với tư cách là cảnh sát, Tần Lục Trác cũng có sự nhạy cảm đối với tội phạm hơn cảnh sát hình sự bình thường.

Trong lúc anh làm cảnh sát, loại cảm giác không nói nên lời này đã một lần lại một lần chỉ ra phương hướng cho anh.

Tần Lục Trác thấp giọng nói: “Minh Hằng tuyệt đối không vô tội.”

Nhưng một lát sau, cậu ta hô lên thất thanh: “Lão đại, không phải anh nghi ngờ Minh Hằng là Phật Vực chứ?”

Làm sao có khả năng.

Một người là giáo sư tâm lý học, một người là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong giới giang hồ.

Hai người này làm sao có khả năng…

Tần Lục Trác cầm điện thoại, khẽ nói: “Các người có ai từng thấy Phật Vực chưa? Dù là cảnh sát cũng có thể tìm ra được tấm hình nào của anh ta không?”

Tại sao hắn ta thần bí như thế, có lẽ cũng bởi vì hắn ta đang ẩn giấu nước cờ gì đó.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

A Thư Của Mẹ
A Thư Của Mẹ
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi. Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: “Thật tuyệt. Ngày…
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Từ khi có trí nhớ đến giờ. Mẹ luôn chiều chuộng tôi, nhưng bà đối xử với em gái lại vô cùng hà khắc. Mẹ sẽ mua cho tôi những bộ váy đẹp đẽ nhất, rồi đăng ký…
Ái Tình Quy Hoa Cục
Ái Tình Quy Hoa Cục
Hành lang một tấc tương tư, lạc nguyệt thành cô ỷ. Lưng đèn cùng nguyệt liền hoa âm, đã là mười năm tung tích mười năm tâm. Nàng, mười lăm tuổi năm đó gặp phải giai nhân, lặng…
Bắc Hoang
Bắc Hoang
Vào đêm phu quân ta đến đưa hưu thư, chúng ta đã hoán đổi thân xác cho nhau. Ta thay hắn thống lĩnh quân đội ở Bắc Hoang, hắn thì thay ta ở lại hậu viện, bị mẫu…
Biệt Lai Hữu Dạng
Biệt Lai Hữu Dạng
Mộc Chẩm Khê năm nay 29, cô cảm thấy năm này chắc là năm hạn của mình, liên tục gặp chuyện không may. Đầu tiên là thất nghiệp, từ chức ở công ty trò chơi đã làm việc…
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Năm đó, tôi cùng khách hàng dùng bữa ở khách sạn, khi đi qua một căn phòng bao, tôi đã nghe thấy tiếng kêu cứu khe khẽ. Tôi đẩy cửa vào thì trông thấy một cô gái xinh…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full