Đọc truyện Full

Chương 1104: Đến Tử Kim động (1)

Ngưu Hữu Đạo sững sờ, cuối cùng hoài nghi hỏi: “Thật hay giả?”

Hắn vẫn không tin. Quản Phương Nghi có chút dở khóc dở cười nhưng cũng có thể hiểu. Trước giờ chưa từng có chuyện thay đổi quy củ, chưa hề có tán tu tham gia, bây giờ đột nhiên thay đổi, nhất thời không tin cũng là chuyện bình thường.

Bà ta giơ danh sách lên, chỉ vào ba chữ Ngưu Hữu Đạo: “Đây là danh sách, ngài tự xem đi, xem có phải là ngài hay không?”

Ngưu Hữu Đạo vội cầm lấy, thấy có tên mình, rồi nhìn tên của những người bên dưới, có người đã nghe nói qua, có người không. Như vậy danh sách này là thật. Hắn như phát mộng, cảm thấy quá ngoài ý muốn, nuốt nước miếng hỏi: “Tại sao lại như vậy chứ?”

Quản Phương Nghi nói: “Ngươi hỏi ta? Ta làm sao biết? Dù sao vừa rồi ta cũng chỉ nghe được nguyên nhân, ngươi muốn biết tường tận, chỉ sợ phải đến chỗ Cung Lâm Sách để nghe ngóng. Ông ta là một trong những thành viên của Phiêu Miểu các, khi đề cử danh sách, ông ta nhất định có mặt ở đó, ông ta chắc chắn sẽ biết rõ ràng. Ta đã xem qua danh sách rồi. Phần lớn tán tu trên Đan bảng đều có mặt ở trên.”

“Đan bảng?” Ngưu Hữu Đạo vội vàng giở danh sách ra xem lại: “Có Triệu Hùng Ca hay không?”

Quản Phương Nghi nói: “Ta biết mức độ của việc này nên có xem qua, Triệu Hùng Ca không có bên trong.”

Một ngàn cái tên không cách nào xem xong trong thời gian ngắn. Ngưu Hữu Đạo tiếp tục hỏi: “Ngọc Thương đâu? Lão già đó có trên danh sách hay không?”

Quản Phương Nghi nói: “Cũng đã xem qua, không có ông ta.”

Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên ngẩng đầu: “Tại sao? Tại sao không có ông ta? Ông ta cũng có tên trên Đan bảng mà.”

Quản Phương Nghi nói: “Chuyện này không phải rất bình thường sao? Dựa vào quan hệ của Ngọc Thương, ai không có việc lại đi đắc tội ông ta làm gì? Những người đề cử, ai mà không biết ông ta là người của Hiểu Nguyệt các chứ?”

Ngưu Hữu Đạo xem qua danh sách một lượt, đúng là không thấy tên Ngọc Thương, không khỏi nổi giận, tay run run chỉ vào danh sách: “Cung Lâm Sách làm ăn cái gì vậy? Người có mặt tại hiện trường cũng không biết ngăn cản sao? Ông ta muốn làm gì thế?”

Quản Phương Nghi không biết trả lời vấn đề này như thế nào, nhưng vẫn nhắc nhở một câu: “Không chỉ có ngài, ta cũng đã chú ý trên danh sách, Quỷ Mẫu và Vân Cơ cũng có tên.”

Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc: “Hai người bọn họ cũng được xem là tán tu sao?’

Quản Phương Nghi hỏi lại: “Thế ngài cũng được xem là tán tu à?”

Ngưu Hữu Đạo không phản bác được. Tình huống của hắn và Quỷ Mẫu, Vân Cơ không khác gì nhau lắm. Dưới tay hắn cũng có người, tập trung trên một ngọn núi, nói là tán tu cũng không phải, nhưng lại không thuộc về bất kỳ môn phái nào. Nếu xét một cách nghiêm ngặt, vẫn còn nằm trong phạm vi tán tu.

Thấy hắn đang xem, Quản Phương Nghi xích lại, lật vài trang giấy, chỉ ra vị trí hai cái tên.

Nhìn thấy tên của Quỷ Mẫu và Vân Cơ, hắn bình tĩnh lại, trầm giọng nói: “Cô hãy liên lạc, xem Cung Lâm Sách đang ở đâu. Ta muốn gặp ông ta, cũng muốn biết tình huống danh sách đề cử.”

Quản Phương Nghi nói: “Bây giờ ngài lộ diện có an toàn không?”

Ngưu Hữu Đạo đáp: “Phiêu Miểu các hạ lệnh đóng băng chiến sự, tên của ta cũng đã nằm trong danh sách, đây chính là bùa hộ thân. Bây giờ chỉ sợ là thời điểm an toàn nhất của ta.”

Quản Phương Nghi ngẫm lại thấy cũng đúng: “Văn Mặc Nhi đang nằm trong tay chúng ta. Nàng ta tốt xấu gì cũng là con gái nuôi của Cung Lâm Sách, đi gặp Cung Lâm Sách hẳn là an toàn.” Dứt lời, bà ta quay người đi.

Ngưu Hữu Đạo ngồi xuống, bình tĩnh lấy danh sách ra xem từng cái tên. Nếu sự việc đã không cách nào thay đổi, cũng chỉ có thể đối mặt.

“Tây Môn Tình Không…” Ngưu Hữu Đạo thì thầm, lại thấy được một cái tên khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Đệ nhất cao thủ Đan bảng Tây Môn Tình Không, tùy tùng thiếp thân của nữ tướng nước Vệ Huyền Vi. Ngay cả Tây Môn Tình Không cũng có tên trong danh sách, theo lý nước Vệ hẳn phải nghĩ hết biện pháp để ngăn cản mới đúng chứ. Chẳng lẽ nước Vệ không ngăn cản?

Thấy Tây Môn Tình Không cũng có tên, hoài nghi của Ngưu Hữu Đạo đối với Cung Lâm Sách cũng phai đi mấy phần.

Bên Cung Lâm Sách có liên lạc lại. Cung Lâm Sách vẫn chưa trở về từ chiến trường, cũng không tọa trấn bên cạnh Mông Sơn Minh nữa. Chiến sự đã bị đóng băng, sau khi Cung Lâm Sách rời khỏi Phiêu Miểu các thì quay về Tử Kim động.

“Chưởng môn bảo ngài đến Tử Kim động gặp ông ấy, nói có chuyện khẩn cấp cần bàn giao.” Hỗ trợ liên lạc, Văn Mặc Nhi đến tìm Ngưu Hữu Đạo để thông báo.

Ngưu Hữu Đạo đang chìm trong suy nghĩ. Quản Phương Nghi bước đến, nghe Văn Mặc Nhi nói xong thì đuổi nàng ta về, sau đó nói: “Vương gia chắc đã biết việc này, yêu cầu gặp ngài.”

Ngưu Hữu Đạo tiếp nhận tin tức, dặn dò: “Sau khi chiến sự bị đóng băng, nên làm thế nào, cứ để bọn họ quyết định. Làm thế nào để có lợi cho Nam châu, ta tin rằng bọn họ tự có cân nhắc. Bây giờ ta còn có việc cần xử lý, chuyện gặp mặt để sau hãy nói. Trước khi tiến vào bí cảnh Thiên Đô, ta sẽ gặp bọn họ một lần.”

Quản Phương Nghi gật đầu, biết nên trả lời như thế nào.

Chính vào lúc này, Viên Cương đến, đưa cho Ngưu Hữu Đạo một phong mật tín.

Ngưu Hữu Đạo xem qua, là thư Ngọc Thương gửi, yêu cầu định ngày hẹn, chỉ ra là chuyện liên quan đến bí cảnh Thiên Đô.

Khóe miệng Ngưu Hữu Đạo nhếch lên nụ cười chế giễu như có như không: “Xem ra người này vẫn rất quan tâm ta.”

Lúc trước, khi hắn biết được chuyện danh sách, người đầu tiên mà hắn nghĩ đến là Ngọc Thương, hy vọng có thể nhận được sự bảo vệ của Hiểu Nguyệt các. Sau khi xem qua phong thư này, cho dù Ngọc Thương không tiến vào bí cảnh Thiên Đô, xét theo trình độ nào đó, trong lòng hắn đã có sự nắm chắc.

Về phần tại sao Ngọc Thương lại quan tâm đến hắn, hắn tất nhiên là biết rõ. Không có lợi thì chẳng dậy sớm rồi.

“Ngươi hãy sắp xếp thời gian, địa điểm gặp mặt với ông ta đi, chờ ta trở về từ Tử Kim động, ta sẽ đến gặp ông ta.” Ngưu Hữu Đạo thuận miệng dặn dò.

Bây giờ hắn muốn đi gặp Cung Lâm Sách trước, muốn biết rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra bên trong Phiêu Miểu các. Chuyện đồn đãi bên ngoài chưa chắc đáng tin cậy. Chỉ khi nào biết rõ tình huống, biết phiền phức cần mình ứng đối bao lớn, trong lòng hắn mới ước định được. Nếu không, tin tức không đối xứng tình huống, rất dễ bị người ta lừa gạt.

“Vâng.” Viên Cương gật đầu đồng ý. Sau khi biết Đạo gia phải tiến vào bí cảnh Thiên Đô, tâm trạng của hắn ta rất nặng nề.

Ngưu Hữu Đạo quay sang nói với Quản Phương Nghi: “Liên lạc với Triều Kính, ta muốn xác minh lại rốt cuộc Phiêu Miểu các đã xảy ra chuyện gì.”

“Không phải ngài muốn tìm Cung Lâm Sách xác minh sao?”

Quản Phương Nghi vừa mới nói xong, đột nhiên hiểu ra. Sự việc không thể coi thường được, cũng không thể chỉ nghe lời nói của một bên. Đạo gia muốn xác nhận chân tướng từ nhiều hướng. Chưởng môn Vạn Thú môn Tây Hải Đường cũng là thành viên tham dự của Phiêu Miểu các, Triều Kính hẳn có thể tìm hiểu được tình huống thực tế.

Quản Phương Nghi xem như đã nhìn ra. Không còn phẫn nộ như khi cầm bản danh sách trong tay, Đạo gia đã bình tĩnh lại, nhanh chóng chuyển đổi góc độ, để đầu óc tỉnh táo làm ra ứng đối.

Sau khi sắp xếp xong, một con phi cầm bay đến, chuẩn bị đưa hắn đến Tử Kim động.

Nghe Văn Mặc Nhi cũng muốn đi, Ngưu Hữu Đạo cản lại: “Ngươi không cần đi, cứ ở lại đây.” Nói xong, hắn liếc mắt ra hiệu với đám người Trần Bá.

Đám người Trần Bá gật đầu. Trước đó Quản Phương Nghi đã dặn dò, để đề phòng vạn nhất, phòng ngừa Cung Lâm Sách làm loạn, bọn họ phải giữ Văn Mặc Nhi làm con tin.

Về phần suy nghĩ của Văn Mặc Nhi như thế nào cũng không quan trọng. Sự việc đã đến bước này rồi, Ngưu Hữu Đạo là người bảo vệ an toàn cho tất cả những người còn lại. Nơi này sẽ chẳng ai quan tâm Văn Mặc Nhi cao hứng hay không. Có xinh đẹp cũng vô dụng thôi. Khi cần hạ độc thủ, những người ở đây nhất định sẽ không nháy mắt.

Bây giờ, lời nói của Ngưu Hữu Đạo đại diện cho lợi ích của mọi người.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full