Trận đấu giữa hai vị tuyệt đỉnh thiên tài nổ ra, bên ngoài võ trường lập tức trở nên tĩnh lặng, hàng nghìn cặp mắt đang hướng về hai người.
Trận đấu này còn được chú ý hơn cả trận giữa Ngự Thiên Địch và Lục Thanh.
Hạ Gia ra tay trước, thân thể được bao quanh bởi một đám hàn vân màu lam, băng dưới chân vỡ ra, từ bàn tay bắn ta mấy chục lưỡi kiếm băng nhỏ xíu.
Đây không phải những lưỡi kiếm ngưng tụ từ Huyền Khí mà là âm khí trong cơ thể Hạ Gia, mạnh hơn gấp chục lần so với Huyền Khí kiếm thông thường.
Xoẹt!
Ninh Tiểu Xuyên giơ một bàn tay ra, ngưng tụ một quả cầu điện, phóng thích 36 tia điện tạo thành những tiếng xẹt xẹt khiến mấy chục lưỡi kiếm băng kia đứng yên trong không khí.
– Phá!
Ninh Tiểu Xuyên nói một từ, ngay lập tức mấy chục lưỡi kiếm băng biến thành vô số luồng hàn khí.
Một đạo nhân ảnh lướt tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, chưởng ấn mang hàn khí đã tới trước trán Ninh Tiểu Xuyên. Hàn khí lạnh lẽo đến mức có thể khiến cả linh hồn đóng băng.
Mấy chục lưỡi kiếm băng kia chỉ là hư chiêu của Hạ Gia, sát chiêu thật sự của hắn giờ mới xuất hiện.
Loại Thần Thông thứ tư của Hạ Gia là Thiên Lăng Lưu Vân Bộ, tốc độ cực nhanh, thân thể giống như ảo ảnh, chưởng ấn đánh ra có tới 12 ảo ảnh khiến đối thủ muốn tránh cũng khó.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, đột nhiên lùi về sau, hai chân được bao bọc bởi thiểm điện, tốc độ cũng không chậm hơn Thiên Lăng Lưu Vân Bộ của Hạ Gia bao nhiêu.
Chưởng ấn của Hạ Gia đánh hụt trong không trung, thân thể hóa thành thiên lăng, bàn chân giẫm lưu vân, tiếp tục tung một chưởng.
Đạo chưởng ấn xung quanh là một lớp sương lạnh, hình thái cũng là hình bàn tay.
Chưởng ấn với đường kính lên tới 1 mét, giống như bàn tay của thần linh vậy.
Huyền Khí của Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng vận chuyển, xung quanh cơ thể là lôi điện, hắn cũng tung ra một chưởng nghênh đón.
Bùm!
Hai chưởng ấn gặp nhau, cát bên dưới đất tung bay mù mịt, hình thành một cơn bão cát.
Hai người cùng bay ra sau, cách xa hơn mười trượng.
Bùm bùm!
Ngay lập tức hai người lại lao vào nhau, đánh ra vô số chưởng ấn.
Hàn khí và lôi điện bắn qua bắn lại trong võ trường, chỉ có thể thấy thânh ảnh hai người không ngừng lao vào nhau, mỗi lần xuất chiêu đều vô cùng mãnh liệt.
Ngự Thiên Địch đứng bên ngoài quan sát.
– Cả hai đều là Thần Thể tầng thứ năm nhưng Hạ Gia tu luyện Chân Âm Cổ Kinh, một chưởng đánh xuống nước có thể khiến cả hồ nước đóng băng. Lấy cứng chọi cứng với hắn, cho dù là ta thì e rằng cũng sẽ bị hàn khí từ hắn đóng băng cơ thể rồi. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên dùng sức mạnh nhục thể mà đánh với hắn gần trăm chiêu rồi. Nhục thể Ninh Tiểu Xuyên mạnh đến vậy sao?
Tu vi Hạ Gia vượt xa những Võ giả cùng cảnh giới, khi ở Nhất Nguyên Tông, hắn dùng một chiêu đánh bại một sư huynh Thần Thể tầng thứ năm, từ đó được vinh danh là tối cường giả trong cùng cảnh giới.
Cùng là Thần Thể tầng thứ năm, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại có thể đánh ngang ngửa với Hạ Gia. Ngự Thiên Địch lại một lần nữa đánh giá lại Ninh Tiểu Xuyên, biết rằng muốn đánh bại Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải dễ.
– Thiên Hoa Kính.
Hạ Gia lấy ra một tấm bảo gương màu lam, chiếu về phía Ninh Tiểu Xuyên, một đạo ánh sáng hàn khí lập tức bắn về phía hắn.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng di chuyển sang ngang, tránh đi cột sáng.
Bùm!
Cột sáng bắn xuống đất tạo thành một cái hố sâu hai mét.
Hàn khí bao phủ toàn bộ hố sâu, xung quanh hố cũng là lớp băng dày cộm.
Hàn băng bao phủ một mảng rộng trên đất.
Tấm gương trong tay Hạ Gia trong suốt lấp lánh, viền gương là những đường hoa văn cổ xưa như người thú, dây leo, bông hoa.
Mặt gương sáng bóng, phủ đầy Huyền Khí.
Đây là món Huyền Khí tứ phẩm, luyện chế từ Lam Tinh Thủy Mẫu Thạch. Bên trong gương có có hàng ngàn mảnh Hàn Băng Thạch, một khi được Huyền Khí k1ch thích, có thể nâng chiến lực của tu sĩ lên một cảnh giới nhỏ.
Sau khi lấy ra Thiên Hoa Kính, Hạ Gia như hổ mọc thêm cánh, chiến lực tăng thêm một bậc.
Bùm!
Bùm!
Từ tấm gương đó b ắn ra vô số cột sáng, bắn võ trường thành vô số hố to nhỏ phủ đầy hàn băng.
Hạ Gia tay cầm Thiên Hoa Kính, đứng trên một đống hàn băng, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào ngươi chỉ biết chạy trốn?
– Được, ngươi đã muốn thấy thực lực thật sự của ta thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng bước, nhìn Hạ Gia chằm chằm.
Vừa rồi chỉ là hắn đang thăm dò xem rốt cuộc Hạ Gia mạnh tới mức nào. Giờ hắn đã hiểu được đại khái, cũng đến lúc phản kích rồi.
Hạ Gia điều động sức mạnh trong toàn thân, hàn khí ngưng tụ thành một đám mây đầy màu sắc, chuyển hết vào Thiên Hoa Kính.
Mặt gương ngày một sáng hơn, một đạo cột sáng bán kính nửa mét b ắn ra, khiến không khi cũng chấn động.
– Đẩu Chuyển Tinh Di!
Phía trước Ninh Tiểu Xuyên hình thành vô số gợn sóng, giống như một tấm Thái Cực Đồ phản kích lại cột sáng, sức mạnh càng trở nên cường đại hơn.
Phụt!
Cột sáng đánh thẳng lên ngực Hạ Gia, khiến hắn bay ngược ra sau, toàn thân bị lớp băng lạnh giá bọc cứng, giống như một tảng băng rơi xuống võ trường.
Thông qua lớp băng có thể thấy được khóe miệng Hạ Gia đã rướm máu.
Đây đúng là một sự nghịch chuyển đáng kinh ngạc, chỉ một chiêu đã đánh bại Hạ Gia, khiến hắn bị nhốt trong hàn khí.
Đẩu Chuyển Tinh Di, võ pháp này rất nhanh đã được tất cả Võ giả ghi nhớ, thực sự quá quỷ dị khó lường, có thể phản kích được sức mạnh của đối thủ, hơn nữa còn phát huy được sức mạnh lớn hơn.
Đây chính là võ pháp tựa như Quỷ Phủ Thần Công (*).
(*) Không phải do con người làm ra
Rất nhiều người đều cảm thấy quỷ dị, nghĩ bụng, nếu là đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên, khi thi triển tuyệt học thì nhất định phải đề phòng chiêu này của hắn.
– Chỉ cần sức mạnh đủ lớn là có thể phá vỡ Đẩu Chuyển Tinh Di của hắn, phá vỡ gợn sóng, đâm thẳng vào tim hắn.
Danh Dương vừa rồi đã thầm suy đoán, một khi thi triển Nhất Kiếm Đạo, có mười phần chắc chắn có thể phá vớ gợn sóng tạo thành từ Đẩu Chuyển Tinh Di, g iết chết Ninh Tiểu Xuyên.
Với hắn, bất cứ võ pháp Thần Thông nào trong thiên hạ cũng có thể một kiếm phá vỡ.
Phó viện chủ Tam Sư Võ Viện nheo mắt lại, nói:
– Hắn chính là tuyệt đỉnh thiên tài của Tam Sư Võ Viện ta?
– Đúng vậy, chính là hắn, Ninh Tiểu Xuyên.
Một vị Học Sư cung kính nói.
Phó viện chủ gật gù nói:
– Là cây mầm tốt, xem ra Tam Sư Võ Viện chúng ta cũng đến lúc nở mày nở mặt rồi. Sau này còn con mẹ tên khốn kiếp nào dám nói chiến lực của Dưỡng Tâm Sư thấp, lão tử sẽ tính sổ với hắn.
– Phó viện trưởng, tố chất, tố chất… Ở đây đông người, hình tượng của Tam Sư Võ Viện của chúng ta.
Một vị Học Sư vội vàng nhắc nhở.
– Còn không phải vì kích động sao? Tam Sư Võ Viện ta có được một nhân tài thật không dễ mà.
Phó viện trưởng thở dài một tiếng, có một cảm giác tang thương khó tả.
Trên võ trường đột nhiên phát sinh dị biến.
Tảng băng xuất hiện vết rạn.
Vết rạn ngày một lan rộng.
Bùm!
Tảng băng nổ tung, Hạ Gia bay ra.
Da hắn trắng nhợt, ngay tóc trên đầu cũng biến thành màu trắng, toàn thân chỉ còn tròng mắt là màu đen.
Hạ Gia hú dài một tiếng, tốc độ nhanh như chớp, một chưởng đánh thẳng vào ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên trượt trên đất hơn 20 mét mới dừng, để lại trên đất một vết lún sâu, ngực bị băng hàn phủ đầy, truyền tới một cảm giác đau đớn thấu xương.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Hạ Gia toàn thân trắng toát, cảm giác hắn ta lúc này thật quá hung dữ, không giống một con người, mà như một cái xác khô đóng băng nghìn năm hơn.
Trong Võ Đạo Cung Tâm của Hạ Gia vốn có một giọt Băng Thi huyết dịch.
Giọt Băng Thi huyết dịch này khi còn sống là của một Võ Tôn tầng thứ chín, là tuyệt thế cao thủ một thời, sau khi chết thân thể, được băng phách bảo vệ, nghìn năm không rữa, biến thành một cỗ băng thi.
Cỗ băng thi này được đào lên từ Bắc Băng Hải, thân phận không thể kiểm chứng, giờ đang được giữ ở linh mộ của Nhất Nguyên Tông.
Hạ Gia vốn định dùng nó đối phó với Danh Dương, đánh bại hắn để trở thành Khôi thủ khóa này. Nhưng không ngờ vì Ninh Tiểu Xuyên mà đã phải dùng tới.
Giọt Băng Thi huyết dịch này tan chảy trong Võ Đạo Cung Tâm của hắn, hòa vào toàn thân, khiến cơ thể hắn cương hóa, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.
Trừ phi sức mạnh của Băng Thi huyết dịch bị tiêu hao hết, nếu không hắn là vô địch.
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có thể buộc ta dùng đến tuyệt chiêu này, có thể chứng minh thực lực ngươi rất mạnh. Nhưng cũng chỉ đến vậy. Sau trận chiến này ta sẽ thăng cấp còn ngươi sẽ bị loại hoặc chết.
Hạ Gia giọng khàn đặc, lạnh lẽo, giống như biến thành người khác, thân thể tràn ngập khí tức âm tà.
Ninh Tiểu Xuyên cũng cẩn thận hơn, Hạ Gia lúc này không biết đã dùng cách gì nâng cao sức mạnh, chiến lực ít ra cũng tăng gấp năm lần.
Miệng Hạ Gia thở ra hàn khí, chân giẫm mạnh xuống đất, cơ thể lao tới như viên pháo, cách mặt đất tới hơn mười mét, rồi lại nhanh chóng rơi xuống, một cước nhằm vào đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên giơ tay, năm ngón tóm lấy bàn chân Hạ Gia, một luồng sức mạnh cường đại từ cánh tay truyền vào cơ thể chạy tới tận bàn chân.
Uỳnh!
Nửa người Ninh Tiểu Xuyên lún xuống cát, tay vẫn tóm chặt chân của Hạ Gia.
Thời gian như dừng lại.
Rẹt rẹt!
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên phát ra hàng trăm tia thiểm điện, hóa thành vô số con rắn điện chui vào bàn chân Hạ Gia, điện lưu hoàn toàn bao bọc quanh người Hạ Gia.
Grào…
Hạ Gia gầm lên một tiếng, cơ thể bị bắn ngược ra sau.
Nhân lúc Ninh Tiểu Xuyên bị lún dưới cát, hắn lại tung một quyền nhằm vào ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được sức mạnh của Hạ Gia mạnh hơn một cách rõ ràng. Lúc này ngực hắn cũng đau râm ran, nếu không phải sức mạnh nhục thể của hắn tương đương Võ giả Thần Thể tầng thứ bảy, thì e rằng đòn vừa rồi của Hạ Gia cũng đủ khiến hắn trọng thương rồi.
Nếu là Võ giả Thần Thể tầng thứ năm khác, bị một cước của Hạ Gia đá trúng, chắc chắn sẽ nát thành tương.
– Thiên Lôi Hồng Chung!
Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ Huyền Khí Võ Đạo tại tim, nhìn năm quyền của Hạ Gia, miệng phát ra tiếng nổ như lôi đình.
Từ trong miện hắn b ắn ra sóng âm, ngưng tụ thành một chiếc chuông khổng lồ cao tới chín mét, bao trùm quanh người hắn
Chiếc chuông khổng lồ càng ngày càng trở nên thực chất, không ngừng xoay quanh người Ninh Tiểu Xuyên.
Giống như chiếc chuông thần giới xuất hiện ở nhân gian, lôi điện bao quanh bề mặt chuông, tạo nên một trận bão cát dữ dội.