Lục Khánh Nguyên biến sắc, dồn hết toàn bộ nguyên khí vào trong cơ thể hỏa mãng, đầu hỏa mãng kia lập tức giống như sống lại, sau lưng mọc ra một đôi cánh, hỏa dực sải rộng, nghênh đón toàn bộ kiếm khí mà Ninh Tiểu Xuyên chém tới.
Phốc…
Kiếm khí mà Ninh Tiểu Xuyên đánh ra và Đạo pháp do Lục Khánh Nguyên thi triển đồng thời vỡ nát, kiếm khí cùng hỏa diễm bắn tung tóe, phân biệt bay về phía hai người.
Trong đó, có hai đạo kiếm khí chém lên ngực Lục Khánh Nguyên, để lại hai vết thương máu chảy đầm đìa.
Cùng lúc đó, thân hình hỏa mãng bị nghiền nát, hóa thành mảnh vụn hỏa diễm, bay về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đứng yên tại chỗ, tâm niệm chợt động, Bát Phong Luyện Thần trận lập tức vận chuyển, lực lượng trận pháp nhanh chóng ngăn cản những mảnh vỡ hỏa diễm đó, ngay cả góc áo của Ninh Tiểu Xuyên cũng không làm thương tổn nổi.
Lục Khánh Nguyên nhìn vết máu trên ngực, ánh mắt càng thêm âm lãnh, lập tức vận chuyển nguyên khí, miệng vết thương liền tự động khép lại.
– Chỉ ba ngày không gặp đã phải nhìn bằng con mắt khác, so với lúc ở trong Đăng Thiên thế giới, tu vi của ngươi không chỉ đơn giản là tăng lên một bậc, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã đột phá tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ hai rồi sao?
Lục Khánh Nguyên trầm giọng nói.
Ninh Tiểu Xuyên hạ xuống trên vai Lục Tí Bạo Long, cách mặt đất chừng mấy chục mét, từ trên cao nhìn xuống Lục Khánh Nguyên, nói:
– Ngươi quá đề cao ta rồi, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa hoàn toàn đạt tới Thiên Nhân cảnh.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm than, năng lực ứng biến của Lục Khánh Nguyên quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn, dù liên thủ với Lục Tí Bạo Long, dưới tình huống xuất kỳ bất ý, cũng chỉ có thể khiến cho Lục Khánh Nguyên bị thương nhẹ, căn bản không the tạo thành tổn thương có tính thực chất.
– Làm sao có thể? Nếu ngươi chưa đạt tới cảnh giới Thiên Nhân cảnh, tuyệt đối không có khả năng đả thương được ta. Hơn nữa, ta rõ ràng cảm thấy, ngươi chính là sử dụng lực lượng Đạo nguyên, còn dám nói tu vi của mình chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh ư?
Lục Khánh Nguyên lạnh nhạt nói.
Ninh Tiểu Xuyên cười mỉa, nói:
– Tu luyện ra Đạo nguyên thì nhất định là Thiên Nhân sao?
– Trừ phi ngươi có thiên tư của thiếu niên Thần Linh, bằng không, ngươi tuyệt đối không có khả năng chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh mà có thể kích thương được ta.
Ánh mắt của Lục Khánh Nguyên vô cùng thâm thúy, huyền quang từ trong mắt bắn ra, cẩn thận quan sát Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt hơi đổi, nói:
– Chẳng lẽ ngươi thật sự đã ẩn tàng đẳng cấp thiên phú, có được thiên tư thiếu niên Thần Linh? Không, tuyệt đối không có khả năng.
– Thế giới rộng lớn, không thiếu điều lạ. Thiên Hoàng Thái Tử và hậu nhân Thiên Đế cũng chưa chắc là cường giả thế hệ trẻ mạnh nhất, chờ sau khi ta đột phá đến Thiên Nhân cảnh, chắc chắn sẽ đi phân cao thấp cùng bọn họ.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên có một luồng ngạo khí, mặc dù không muốn hơn thua, thế nhưng lại rất muốn đấu pháp cùng cường giả mạnh nhất trong cùng thế hệ.
Lý giải của hắn về chiến đấu, không phải là vì muốn nhất chiến thành danh, mà là muốn tăng cường năng lực chiến đấu của bản thân.
Tranh phong với cường giả trong cùng thế hệ, có thể tìm được chỗ khiếm khuyết trên người mình, thông qua tu luyện, bù đắp thiếu sót của bản thân.
Lục Khánh Nguyên cười lạnh một tiếng, nói:
– Tu vi của ta đã đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ hai “Trung Cảnh Thiên” đỉnh phong, sắp bước vào tầng thứ ba “Thượng Cảnh Thiên”. Cho dù thiên tư của ngươi có cao hơn, nhưng vẫn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh thì tuyệt đối không thể là đối thủ của ta. Thiên tư của ngươi càng cao, sau khi giết ngươi, ta lại càng có cảm giác thành tựu hơn, ha ha…
Thiên Nhân cảnh tầng thứ nhất được gọi là “Sơ Cảnh Thiên”.
Tầng thứ hai được gọi là “Trung Cảnh Thiên”.
Tầng thứ ba được gọi là “Thượng Cảnh Thiên”.
Cảnh giới của Lục Khánh Nguyên là Trung Cảnh Thiên đỉnh phong, nếu như tiến thêm một bước nữa, sẽ trở thành Thượng Cảnh Thiên.
Tu sĩ đạt tới Thượng Cảnh Thiên, đã có thể phong làm Trưởng lão của Vạn Kiếm Cung, địa vị tăng cao.
Rất nhiều tu sĩ, dù đạt tới Thiên Nhân cảnh, nhưng phần lớn đều chỉ dừng lại tại cảnh giới Thiên Nhân cảnh tầng thứ nhất, tối đa chỉ có thể sống 200 năm, tuổi thọ không chênh lệch những tu sĩ Địa Tôn cảnh khác bao nhiêu.
Thế nhưng, loại người đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ hai như Lục Khánh Nguyên, lại có thể sống đến 300 năm, tuổi thọ kéo dài gấp đôi những tu sĩ Địa Tôn cảnh khác. Cho nên mới nói, Thiên Nhân Trung Cảnh Thiên và Thiên Nhân Sơ Cảnh Thiên, có sự chênh lệch rất lớn, không chỉ đơn giản là chênh lệch một cảnh giới mà thôi.
Nếu như Lục Khánh Nguyên đạt tới cảnh giới Thiên Nhân cảnh tầng thứ ba, vậy thì hắn sẽ có được 400 năm thọ nguyên, quả thực giống như Thần Tiên trong mắt mọi người.
Mặc dù sau khi đạt tới Thiên Nhân cảnh, mỗi khi tăng lên một cảnh giới, đều có thể gia tăng trăm năm thọ nguyên. Thế nhưng, muốn tăng thêm một cảnh giới thì lại khó như lên trời, có thể đột phá cảnh giới trước khi đại nạn lâm đầu, đã có thể xem là có phúc rồi.
Thế lực của Vạn Kiếm Cung vô cùng khổng lồ, được xếp hạng trước mười tại Thiên Đế Sơn, thế nhưng, Cung chủ và Trưởng lão đạt tới Thượng Cảnh Thiên cộng lại, cũng không quá 20 người.
Đừng nhìn Lục Khánh Nguyên bây giờ đã đạt tới Trung Cảnh Thiên đỉnh phong mà nhầm, cho dù cho hắn thêm mười năm, cũng chưa chắc hắn có thể đạt tới Thượng Cảnh Thiên.
Lục Khánh Nguyên chỉ thiếu chút nữa là có thể trở thành nhân vật cấp bậc Trưởng lão, áp lực mà Ninh Tiểu Xuyên phải gánh vác tất nhiên rất lớn, thế nhưng trên mặt hắn vẫn không hề có vẻ sợ hãi gì, nói:
– Ngu xuẩn, ta đã nói cho ngươi biết nhiều chuyện như vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng hôm nay ta sẽ bỏ qua cho cái mạng của ngươi?
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên vô cùng sắc bén, mang theo một luồng ý chí ma tính bá đạo, chính bởi vì Lục Khánh Nguyên cường đại, như vậy mới có thể kích phát được tiềm lực trong cơ thể hắn, trùng kích Chí Tôn Thể.
Ninh Tiểu Xuyên lấy một bình huyết dịch Yêu thú ra, đem Yêu huyết rót vào trong miệng, làn da toàn thân đều biết thành màu đỏ như máu, tản mát một luồng Yêu khí cường hoành.
Huyết dịch Yêu thú có thể sánh ngang với huyết dịch của Thiên Nhân, có thể rèn luyện thân thể của Ninh Tiểu Xuyên, chuẩn bị cho việc trùng kích Chí Tôn Thể.
Lục Khánh Nguyên hiển nhiên cũng nhìn ra mánh khóe của Ninh Tiểu Xuyên, thoáng nheo mắt lại, nói:
– Ngươi muốn mượn áp lực của ta để kích phát tiềm lực trong cơ thể ngươi, trùng kích Thiên Nhân cảnh ư?
– Chỉ đoán đúng một nửa mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên cầm Ma kiếm, mang theo 18 đạo Diệt Thế chi khí xông lên, giống như có 18 dòng sông lớn chảy quanh người Ninh Tiểu Xuyên. Con ngươi của hắn không ngừng co rút lại, ngưng tụ thành hai điểm nhỏ như máu, khí thế trên người càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.
– Ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi cơ hội đó ư?
Lục Khánh Nguyên biết rõ mục đích của Ninh Tiểu Xuyên đến Ma Diễm Hư thế giới, nếu đã như thế, hắn lại càng không thể để Ninh Tiểu Xuyên đột phá Thiên Nhân cảnh.
Phải dùng tốc độ nhanh nhất để bóp chết Ninh Tiểu Xuyên, bằng không, hắn sẽ trở thành trợ lực giúp Ninh Tiểu Xuyên đột phá cảnh giới.
Lục Khánh Nguyên lập tức triệu hoán một cái tiểu tháp màu xanh, đặt trong lòng bàn tay, rót nguyên khí vào trong tiểu tháp.
Tiểu tháp màu xanh lập tức bành trướng, hóa thành một tòa cự tháp cao hơn trăm mét, bốc lên một ngọn lửa màu xanh, bao trùm toàn bộ thân tháp.
Tòa tiểu tháp này là sử dụng tài liệu Chí Tôn Khí luyện chế mà thành, chẳng qua còn chưa thai nghén ra khí linh, cho nên uy lực chỉ tương đương với nửa kiện Chí Tôn Khí mà thôi.
Rắc rắc…
Dưới sự thúc giục của Lục Khánh Nguyên, tiểu tháp màu xanh không ngừng xoay tròn, kích phát ra một luồng lực lượng Chí Tôn nhàn nhạt, khiến cho Bát Phong Luyện Thần trận rung chuyển, hơn mười cái trận kỳ bay ra ngoài, đứt thành hai đoạn.
Bát Phong Luyện Thần trận đã xuất hiện kẽ hở, chỉ cần hắn tiếp tục công kích thêm hai lần thì trận pháp sẽ bị nghiền nát.
Ninh Tiểu Xuyên còn phải dùng Bát Phong Luyện Thần trận để áp chế Lục Khánh Nguyên, nên tất nhiên sẽ không để cho hắn công phá trận pháp, vì vậy liền lập tức ra tay, phóng thích mười thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông, hóa thành một trận kiếm vũ, công kích về phía Lục Khánh Nguyên.
Trong mười thanh chiến kiếm này, có đến bốn thanh đều là Huyền Khí cửu phẩm.
Sáu thanh chiến kiếm khác, dưới sự thai nghén của Ninh Tiểu Xuyên, phẩm cấp đã tăng lên, tiếp cận Huyền Khí cửu phẩm.
Có thể nói, trong thế hệ trẻ, ngoại trừ Ninh Tiểu Xuyên ra, thật đúng là không tìm ra mấy người có nhiều Huyền Khí cửu phẩm như vậy.
Có thể đem nhiều Huyền Khí cửu phẩm như vậy luyện chế thành Cụ Tượng Thần Thông, có lẽ cũng không tìm ra được người thứ hai.
Sắc mặt Lục Khánh Nguyên cũng có chút biến đổi, liền ném tiểu tháp ra, ngăn chặn mười thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông.
Dưới sự chống đỡ của nguyên khí cường đại mà Lục Khánh Nguyên truyền vào, tiểu tháp cường hành ép mười thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông đều bay ngược trở về.
– Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ ngươi lại nắm giữ nhiều Huyền Khí cửu phẩm như vậy, tốt lắm, sau khi giết ngươi, tất cả những Huyền Khí cửu phẩm này, đều sẽ trở thành của ta.
Lục Khánh Nguyên cười nói.
Bỗng nhiên, Lục Khánh Nguyên cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, khiến cho tóc gáy toàn thân đề dựng đứng lên.
Trước kia, lúc cảm giác được luồng khí tức nguy hiểm này, thì cũng chính là lúc cánh tay của hắn bị Ninh Tiểu Xuyên chém rụng.
Lần này hắn đã có phòng bị, tâm thần vừa khẽ động, huyết dịch trong cơ thể liền cấp tốc vận chuyển, 11 cái “Huyết trận” trên người lập tức vận chuyển, bề mặt thân thể chợt xuất hiện một tầng áo giáp đỏ như máu.
Đinh…
Ma kiếm đâm lên ngực Lục Khánh Nguyên, áo giáp huyết sắc chỉ bị đâm sâu vào một tấc, không làm thương tổn đến trái tim của Lục Khánh Nguyên.
Lục Khánh Nguyên không ngờ trên người Lục Khánh Nguyên lại bố trí 11 cái Huyết trận, hơn nữa, 11 cái Huyết trận này còn nối liền với nhau, hình thành một bộ áo giáp.
Loại thủ đoạn này, có lẽ cũng chỉ có đại nhân vật của những cổ tộc mới có thể làm được.
“Huyết trận” sử dụng huyết dịch của tu sĩ để thúc giục, 11 cái Huyết trận đồng thời vận chuyển, sẽ khiến lực phòng ngự của Lục Khánh Nguyên giống như tường đồng vách sắt, không người nào có thể làm hắn bị thương được.
Ngay cả Ma kiếm, cũng không thể đâm xuyên qua thân thể của hắn.
Thế nhưng, lúc 11 cái Huyết trận đồng thời vận chuyển, sẽ khiến cho huyết khí của hắn tiêu hao rất lớn, hắn cũng không thể chống đỡ được lâu.
– Xuất kiếm thật nhanh…
Trên trán Lục Khánh Nguyên ứa mồ hôi lạnh, nếu như vừa rồi mình phản ứng chậm trong tích tắc, hoặc là lực lượng phòng ngự của Huyết trận yếu đi một chút, e rằng bây giờ đã trở thành vong hồn dưới kiếm của Ninh Tiểu Xuyên rồi.
– Đây là một kích mạnh nhất của ngươi sao? Chỉ tiếc là vẫn không thể phá vỡ được áo giáp Huyết trận của ta, hôm nay, người chết nhất định là ngươi.
Còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh, đã có thể thiếu chút nữa giết chết mình, Lục Khánh Nguyên không khỏi sinh ra một luồng cảm giác sợ hãi đối với Ninh Tiểu Xuyên, quyết định hôm nay nhất định phải diệt trừ hắn, bằng không sau này đối phương nhất định sẽ trở thành đại địch của mình.
Ầm…
Uy lực của bảo tháp hoàn toàn thể hiện ra ngoài, hào quang chói lọi, nhuộm xanh cả bầu trời.
Ầm ầm ầm…
Bảo tháp công kích, liền khiến Bát Phong Luyện Thần trận bị công phá, trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt cực lớn, nham thạch nóng chảy từ trong lòng đất phun trào.
Toàn bộ trận kỳ đều bị đánh bay ra ngoài, trong đó cũng có không ít trận kỳ bị đánh nát, triệt để hư hại.
Đây mới là uy lực chính thức của bảo tháp, quả nhiên không gì cản nổi, có thể nghiền nát hết tất cả.