Phành phành phành…
Thân thể Lục Khánh Nguyên được Huyết giáp bao trùm, trong tay cầm bảo tháp màu xanh, đánh lui mười thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông, sau đó phóng thẳng về phía trước, liên tiếp đánh cho Ninh Tiểu Xuyên bại lui.
Lực phòng ngự của hắn cứng rắn không thể phá, lực công kích thì cuồng bạo, thế không thể đỡ.
Grào…
Lục Tí Bạo Long hét lớn một tiếng, huyết mạch cuồng bạo trong cơ thể bị kích phát, Long lân biến thành màu đỏ thẫm, lực lượng tăng vọt gấp mất lần, dùng Long trảo đối chiến với bảo tháp, không ngờ lại có thể đánh bảo tháp bay ngược trở về.
Thế nhưng, Long trảo của nó cũng bị nghiền nát, trở thành huyết nhục mơ hồ, gần như bị phế bỏ.
Uy lực của nửa kiện Chí Tôn Khí cũng không phải chuyện đùa, thân thể Long tộc cũng không thể chống đỡ nổi.
Dưới sự kích phát của huyết dịch Yêu thú, huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên cũng bắt đầu trở nên cuồng bạo, ba luồng lực lượng Chí Tôn từ sâu bên trong huyết mạch sinh ra, gồm lực lượng Chí Tôn Kiếm đạo, lực lượng Chí Tôn Ma đạo, lực lượng Chí Tôn sinh mệnh.
Ba loại lực lượng Chí Tôn này tập trung trái tim, lưu chuyển trong thất khiếu.
Ninh Tiểu Xuyên lấy thông linh kỳ dược “Tích Huyết Chu Quả” ra, không cần luyện hóa, trực tiếp nuốt vào miệng, giống như có một đoàn hỏa diễm tiến vào cổ họng, khiến cho toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đều bốc cháy.
Ngay đúng lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên lại dùng Thiên võ nguyên khí chấn nát mười viên Huyền thạch địa phẩm thành bột mịn, sau đó dùng nguyên khí bao trùm bột Huyền thạch, hấp thu vào lỗ chân lông, dung nhập huyết dịch.
Mỗi một hạt bột Huyền thạch tiến vào huyết dịch, đều giống như một trái bom nổ tung trong huyết mạch, phóng xuất năng lực cường đại, dung nhập vào trong máu.
Năng lượng tích lũy trong huyết mạch của Ninh Tiểu Xuyên cũng càng lúc càng nhiều, nếu là tu sĩ khác, có lẽ đã sớm bạo thể mà vong rồi.
Lục Khánh Nguyên cũng bị phương thức đột phá của Ninh Tiểu Xuyên dọa cho kinh sợ, không ngờ đối phương một lần hấp thu đến tận mười viên Huyền thạch địa phẩm, e rằng cho dù là hắn cũng sẽ bạo thể mà vong, Ninh Tiểu Xuyên làm sao có thể chịu được?
– Không được, Ninh Tiểu Xuyên này quá thần bí rồi, nếu để cho hắn đột phá cảnh giới, e rằng trong thế hệ trẻ, không người nào có thể áp chế nổi hắn.
Lục Khánh Nguyên dùng bảo tháp đánh lui Lục Tí Bạo Long về phía sau, tiếp đó giết thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Rầm rầm rầm…
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên phóng ra hai loại pháp tướng, hiện lên tại đỉnh đầu.
Ba Ngàn Diệt Thế Pháp Tướng hóa thành một thanh Ma kiếm huyết sắc, đâm xuyên hủy diệt ba thế giới, tử thi chồng chất như núi, biển máu không ngừng cuộn trào, hỏa diễm thiêu đốt đại địa, mỗi thế giới đều có một bầu không khí điêu tàn xơ xác.
Thế nhưng, bên cạnh nó lại là “Thiên Tôn Pháp Tướng”. Đó là một vị Thiên Tôn thần thánh uy nghiêm, đứng yên tại chỗ, đỉnh thiên lập địa, mây xanh quay tròn quanh người, khiến người ta có cảm giác thần thánh, không thể xâm phạm.
– Hai loại Pháp Tướng?
Con mắt của Lục Khánh Nguyên trừng lớn, giống như gặp quỷ.
Võ Đạo song tu?
Thần Ma đồng thể?
Thế nhưng, hắn chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó liền lập tức nện bảo tháp xuống, giống như một ngọn núi cháy hừng hực hỏa diễm màu xanh, đang ép xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên bắt chỉ, tập trung tại vị trí mi tâm.
Tại mi tâm của hắn hiện ra một đạo Thiên Tôn Ấn, giống như Thiên Nhãn mở ra, phóng xuất một cột sáng chói mắt, đánh lên trên bảo tháp.
Phành…
Cột sáng trắng ngăn trở bảo tháp lại.
Thế nhưng, lực lượng của bảo tháp lại rất cường đại, không ngừng ép xuống dưới.
Ầm ầm ầm…
Cột sáng trắng chỉ ngăn cản được bảo tháp trong chốc lát, sau đó liền bị bảo tháp nghiền nát.
Lục Khánh Nguyên thật không hổ là Thiên Nhân Trung Cảnh Thiên, tu vi cường đại, trên người còn mặc Huyết giáp, đứng trên bầu trời, không ngừng kích phá hai loại Pháp Tướng của Ninh Tiểu Xuyên, đem bảo tháp nện lên người Ninh Tiểu Xuyên.
Ầm ầm ầm…
Bảo tháp nện xuống mặt đất dung nham nóng chảy, trực tiếp tạo thành một cái hố to đường kính hơn 200 mét trong Ma Diễm Hư thế giới, mặt đất rạn nứt dày đặc, giống như sắp bị nghiền vụn.
Lục Khánh Nguyên thở phào một hơi, thu hồi bảo tháp, biến nó trở lại thành một cái tiểu tháp cao nửa xích, lơ lửng trong lòng bàn tay.
– Bị Thanh Lung tháp đánh trúng người, cho dù ngươi có thể chất thiếu niên Thần Linh thì cũng nhất định phải chết.
Trong lòng Lục Khánh Nguyên thầm cảm thán, Ninh Tiểu Xuyên quả thật đáng sợ, còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh, không ngờ lại có thể đối kháng với hắn lâu như vậy.
Phải biết rằng những Thiên Nhân Sơ Cảnh Thiên khác, dưới sự công kích của Thanh Lung tháp của hắn, cũng không có mấy người có thể tiếp được ba chiêu.
Hắn cho rằng Ninh Tiểu Xuyên đã chết, nên mới tán Huyết giáp đi, sau đó hạ xuống một tảng thiết thạch lớn, nhìn cái hố to trước mắt, tìm kiếm thi thể của Ninh Tiểu Xuyên.
Nham thạch nóng chảy khắp bốn phương tám hướng tràn về phía hố lớn, thế nhưng lại không thể tìm thấy được thi hài của Ninh Tiểu Xuyên.
Vụt…
Đúng lúc này, đột nhiên một thanh Ma kiếm từ trong nham thạch nóng cháy phóng ra.
Lục Khánh Nguyên tất nhiên cũng có phòng bị, khoảnh khắc vừa cảm giác được nguy hiểm, thân thể hắn lập tức trầm xuống, Ma kiếm vốn dĩ đâm vào trái tim của hắn, cuối cùng lại xuyên qua vai trái.
– Đáng hận, tại sao vẫn chưa chết?
Lục Khánh Nguyên cầm chuôi Ma kiếm, muốn rút Ma kiếm ra khỏi cơ thể, thế nhưng, Ma kiếm lại như có sinh mệnh, bắt đầu hấp thu huyết dịch trong cơ thể hắn.
Ầm…
Một đạo nhân ảnh từ trong nham thạch nóng chảy vọt ra, hai tay nắm chặt một thanh Yêu đao.
Thanh Yêu đao này tản mát bạch quang, rực rỡ đến mức Lục Khánh Nguyên cũng không thể mở mắt nổi.
Hơn nữa, Lục Khánh Nguyên còn loáng thoáng nghe thấy thanh Yêu đao kia phát ra tiếng cười rất tà ác, khiến cho người ta có cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Lục Khánh Nguyên cắn chặt răng, điều động toàn bộ lực lượng trong cơ thể, chấn Ma kiếm bay ra ngoài.
Hắn lại ném bảo tháp ra, muốn ngăn trở thanh đao đang chém tới.
Phành…
Yêu đao bạo phát ra lực lượng vô cùng cường đại, lúc đánh lên bảo tháp, liền có một luồng lực lượng khổng lồ từ bảo tháp truyền lên người Lục Khánh Nguyên, đánh bay Lục Khánh Nguyên ra ngoài.
Lục Khánh Nguyên nửa quỳ trên mặt đất, trong miệng đều là huyết dịch, nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên, từ trong kẽ răng thoát ra ba chữ:
– Chí… Tôn… Khí…
– Chí Tôn Khí thì tính là cái rắm gì? Lão tử chính là Chí Tôn Hoàng Khí, đã từng trảm sát cả Thứ Thần. Tiểu tử, ngươi thấy chưa, lão tử vừa xuất hiện thì hắn liền quỳ xuống rồi.
Thiên Đế Nhận cuồng tiếu.
Ninh Tiểu Xuyên một tay nắm Ma kiếm, một tay nắm Thiên Đế Nhận, một nửa là Ma, một nửa là Thần, thân thể bị hai loại lực lượng phân chia.
Bên trái của hắn là một mảng hắc ám, ma vân đen đặc như nước mực, bên phải lại là một mảng ánh sáng, giống như hào quang sinh mệnh khai thiên tích địa.
Hai mắt Lục Khánh Nguyên đỏ rực, hét lên:
– Ngươi rốt cuộc là ai? Không đúng, không đúng, khí tức trên người của ngươi đang trở nên mạnh mẽ, lực lượng Thần tính và Ma tính đồng thời hội tụ, ngươi không phải đang trùng kích Thiên Nhân cảnh, ngươi đang trùng kích đẳng cấp thiên phú vạn năm khó gặp ư?
Trong mắt Lục Khánh Nguyên, thiên phú nhân thể vạn năm khó gặp đã là “Cực cảnh” rồi, đó là cảnh giới trong truyền thuyết, căn bản không có người nào có thể đạt tới cảnh giới đó.
– Không, trước khi đạt tới Địa Tôn cảnh, ta đã có được đẳng cấp thiên phú vạn năm khó gặp rồi. Cái ta muốn tu luyện, chính là Thần Ma Chí Tôn Thể, Thần sáng tạo vạn vật, Ma hủy diệt vạn vật. Thần Ma đồng thể, chưởng khống vạn vật.
Ninh Tiểu Xuyên đứng giữa hai màn hào quang đen trắng, giống như đứng giữa ban ngày và ban đêm.
Thế giới lấy thân thể của hắn làm trung tâm, được phân chia rạch ròi.
Một nửa là tà ma, một nửa là thần thánh.
– Chí Tôn Thể?
Lục Khánh Nguyên từ trước tới nay đều chưa từng nghe nói trên đời này còn có Chí Tôn Thể, ánh mắt càng trở nên sắc bén hơn, siết chặt bảo tháp trong tay, thốt lên:
– Ngươi đã thành công rồi sao?
Ninh Tiểu Xuyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, sau đó lắc đầu, nói:
– Chưa, chẳng qua, ngươi có thể giúp được ta.
– Ta có thể giúp ngươi?
Lục Khánh Nguyên nói.
– Chính là máu của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên đáp ngắn gọn.
Lục Khánh Nguyên đột nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng, chậm rãi đứng dậy, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, đừng tưởng rằng ngươi nhất định có thể thắng được ta. Tu sĩ Trung Cảnh Thiên đỉnh phong, tuyệt đối cường đại hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều, ngươi là thiên tài đẳng cấp vạn năm khó gặp, nếu như đạt được máu của ngươi, ta nhất định có thể đột phá được Thượng Cảnh Thiên, thậm chí là cảnh giới càng cao hơn.
– Vậy phải xem ngươi có năng lực đó hay không?
Ninh Tiểu Xuyên dứt khoát nói.
Thiên Đế Nhận là Chí Tôn Hoàng Khí, lực lượng khủng bố đến mức nào?
Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, đã có thể hoàn toàn phát huy được lực lượng tầng thứ nhất của Thiên Đế Nhận, lưỡi đao vừa chém xuống, liền tạo ra một trận đao sóng dài mấy chục thước, đao khí quy mô lớn tràn về phía Lục Khánh Nguyên.
Lục Khánh Nguyên cũng không bảo lưu thực lực nữa, lập tức đem Thanh Lung tháp ném ra, muôn ngăn chặn thế công của Thiên Đế Nhận.
Thế nhưng, Thanh Lung tháp vừa mới bay ra ngoài, đã bị Ninh Tiểu Xuyên đánh bay, chấn ngược trở về Lục Khánh Nguyên.
Lục Khánh Nguyên kinh hãi vô cùng, lập tức thối lui về phía sau, liên tiếp ném ra hai cái trận bàn công kích, hóa thành hai đại trận công kích, muốn ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên.
Rầm rầm rầm…
Ninh Tiểu Xuyên thế như chẻ tre, kích phá hai cái đại trận, một đao chém xuống cổ Lục Khánh Nguyên.
Thân thể Lục Khánh Nguyên được Huyết giáp bao trùm, vốn tưởng rằng có thể ngăn trở được lưỡi đao, thế nhưng, Huyết giáp ở trước mặt Thiên Đế Nhận, quả thực giống như một lớp giấy, chỉ trong nháy mắt đã bị mổ ra.
Phốc…
Một đạo đao khí của Thiên Đế Nhận xẹt qua cổ Lục Khánh Nguyên, để lại một tia máu nhàn nhạt.
Nháy mắt sau, máu tươi trong cổ Lục Khánh Nguyên bắt đầu điên cuồng tuôn trào, yết hầu bị lưỡi đao chặt đứt. Nếu không phải hắn thối lui nhanh thì cả cái đầu đã bị chém rụng rồi.
Lục Khánh Nguyên dù sao cũng là Thiên Nhân, cho nên lập tức sử dụng nguyên khí khôi phục yết hầu, phong bế huyết mạch, ngăn không cho máu tươi chảy ra ngoài.
– Xem ra ngươi còn chưa biết Chí Tôn Hoàng Khí mạnh đến mức nào. Đừng nói bây giờ ngươi đã cụt một cánh tay, cho dù là lúc ngươi toàn thịnh, nếu ta muốn giết ngươi thì ngươi cũng nhất định phải chết.
Ninh Tiểu Xuyên phất tay một cái, một thanh Ma kiếm huyết sắc bay ra ngoài, xuyên thủng trái tim Lục Khánh Nguyên, ghim thân thể của hắn lên một khối thiết thạch cực lớn.
Hai tay của Lục Khánh Nguyên nắm chặt lấy Ma kiếm, muốn rút Ma kiếm ra khỏi thân thể, thế nhưng, Ma kiếm bị Ninh Tiểu Xuyên khống chế, lập tức điên cuồng hấp thu huyết dịch trong cơ thể Lục Khánh Nguyên.
Những huyết dịch Thiên Nhân này, sau khi bị Ma kiếm hấp thu, có một phần quay trở về trong người Ninh Tiểu Xuyên, trợ giúp Ninh Tiểu Xuyên tôi luyện Chí Tôn Thể.
– Ngươi… Ngươi làm sao… lại đột nhiên… trở nên… mạnh như thế?
Lục Khánh Nguyên rất không cam tâm.
Thế nhưng, hắn biết chắc bản thân nhất định phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì trái tim của hắn đã bị Ma kiếm đâm xuyên rồi.