Đọc truyện Full

Chương 143

Chỉ có thể thông qua xúc giác cùng thính giác để cảm nhận được sự tồn tại của nhau.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như bỗng chốc biến thành người mù, cả thế giới đều tiêu biến, chỉ có thể cảm nhận được sự hiện diện của người bên cạnh.

Gò má của Thẩm Như Như dán lên vòm n,gực của Từ Dẫn Châu, cảm nhận được cơ thể anh trở nên cứng đờ một cách rõ rệt. Cô có chút buồn bực, nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc so đo chuyện này, bèn duỗi tay kéo áo anh, ý bảo anh chuẩn bị tốt bùa chú và nắm chặt tay cô đừng để bị lạc.

Hai người ở trong bóng tối im lặng chờ đợi một lúc, bên tai đột nhiên vang lên một hồi tiếng rít bén nhọn, cuồng phong rít gào quét qua, đau nhức như có lưỡi đao rạch qua da thịt.

“Đến rồi” Từ Dẫn Châu bình tĩnh nói.

Cuồng phong lại quét qua lần nữa, Thẩm Như Như dựa vào cảm giác ném ra mấy tấm [ bùa trấn tà ], đoán chừng đã ném trúng nguồn cội gây họa đó, thế đến hung hăng của cuồng phong nháy mắt yếu đi, kèm theo tiếng nức nở nhỏ vụn, nghe tiếng thì hẳn là nữ quỷ.

Tiếng nức nở dần dần đi xa, màn sương đen lần nữa khôi phục sự bình tĩnh, Thẩm Như Như kéo Từ Dẫn Châu chậm rãi đi về phía trước.

Không biết đã đi được bao lâu, phía trước rốt cuộc xuất hiện một tia sáng.

Thẩm Như Như vui mừng khôn xiết, lập tức gia tăng tốc độ dưới chân. Sau khi bước ra khỏi màn sương đen, chợt phát hiện bản thân đã trở lại con đường nhỏ đó, căn nhà gỗ phía cuối con đường vẫn sừng sững đứng đó, giữ nguyên dáng vẻ trước khi bọn họ rời đi. Thẩm Như Như nhìn căn nhà, rồi lại quay đầu nhìn màn sương đen: “Xem ra phải tiêu diệt tà ám ở trong sương đen thì mới có thể ra ngoài.

Từ Dẫn Châu lắc đầu: “Tôi cảm thấy căn nhà gỗ này có vấn đề, cảm giác mà nó mang đến cho tôi rất kỳ quái, nó khiến tôi..”

Anh nhìn về phía cô, muốn nói lại thôi.

Thẩm Như Như suy đoán: “… Đừng nói là nó khiến anh có cảm giác thèm ăn nhé?”

Trên mặt Từ Dẫn Châu lộ vẻ kinh ngạc, anh gật đầu nói: “Đúng vậy, có cảm giác ăn rất ngon.

Không biết có phải là ảo giác hay không, khi Từ Dẫn Châu nói ra câu nói đó, Thẩm Như Như nhìn thấy căn nhà gỗ phía cuối con đường run lên một cái rất nhẹ.

Cô nói với vẻ một lời khó nói hết: “… Khẩu vị của anh không khỏi cũng quá nặng rồi, trong căn nhà đó treo nhiều hài cốt tứ chi như vậy”

Nói thì nói như vậy, hai người vẫn đi về phía căn nhà đó.

Sau khi trở lại trong căn nhà đó, Thẩm Như Như bịt mũi dạo quanh một vòng, trên tường có chừng hơn hai mươi bộ xương người và tứ chi cụt, có bộ đã rất cũ, cũng có bộ mới cách đây hai đến ba tháng. Tà ám này hại nhiều người như vậy lại không bị Ban Đặc Biệt phát hiện, thủ đoạn quả không tầm thường. Thẩm Như Như chợt nhớ đến nấm đen mọc bên cạnh con đường nhỏ, loại thủ pháp ngụy trang này thật cao minh, cô suýt chút nữa bị lừa rồi.

Cô xoay người đi tìm Từ Dẫn Châu, kết quả vừa quay đầu lại đã thấy anh đang áp tay lên tường, toàn bộ hài cốt và tứ chi cụt lủn trên tường đều hóa thành sát khí cuồn cuộn rót vào lòng bàn tay anh. Khóe mắt đuôi mày anh tràn đầy hơi thở sung sướng, phảng phất như đang tận hưởng một bữa ăn thịnh soạn.

Thẩm Như Như: “.” Ăn uống không kiêng cử gì như vậy cũng không tốt lắm thì phải? Trong khi Thẩm Như Như vẫn còn đang ngơ ngác, Từ Dẫn Châu lại đi hấp thụ ở một mặt tường khác, bốn mặt tường trong chớp mắt trống mất hai mặt.

Ngay khi anh muốn ra tay với mặt tường thứ ba, một trận gió mang theo sương đen từ ngoài cửa thổi vào nhà.

Sương đen dần dần biến mất, dáng vẻ của nữ quỷ cũng theo đó lộ ra.

Cô ta không giống với quỷ mà Thẩm Như Như đã gặp trước đây, một đầu tóc trắng dài từ đầu đến tận gót chân, trên người mặc quần áo tang màu đen, làn da lộ ra bên ngoài dày đặc vết ban màu đen, nhìn mà phát khiếp.

Nữ quỷ tóc trắng vừa hiện thân, nhiệt độ trong nhà nháy mắt giảm xuống âm độ, hơi thở ấm áp trong khoang mũi lập tức ngưng tụ thành hơi nước. Sát khí cùng với âm khí dày đặc quấn quanh người nữ quỷ, âm lãnh tận xương. Trước tiên, cô ta nhìn Thẩm Như Như một lúc, trong mắt lộ ra vừa lòng cùng với vẻ tình thế bắt buộc.

Thẩm Như Như: “…” Tại sao lại có lại thấy sau lưng lành lạnh nhỉ?

Một bên khác, nữ quỷ tóc trắng nhanh chóng xoay người nhào về phía Từ Dẫn Châu, ngăn cản anh tiếp tục xuống tay với mặt tường tiếp theo.

Từ Dẫn Châu lắc mình tránh khỏi tập kích của cô ta, động tác trên tay còn nhanh hơn tốc độ suy nghĩ của não bộ, thuần thục ném về phía nữ quỷ hai tấm [ bùa trấn tà ].

Khoảnh khắc nữ quỷ tóc trắng nhìn thấy tấm bùa, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi, lập tức hất tóc né tránh, nhưng tóc của cô ta quá dài, dù động tác nhanh nhưng vẫn bị [ bùa trấn tà ] dính lên một chút. Đoạn tóc bị dính bùa giống như cành lá mất đi sinh mệnh, chớp mắt héo rũ vỡ nát, lả tả rơi xuống sàn nhà rồi biến mất không thấy.

“A! Tóc của tôi!” Nữ quỷ tóc trắng tru lên đầy thảm thiết, thanh âm xuyên thấu vào lỗ tai, màng tai gần như bị chọc thủng.

“Mấy người thật ghê tởm, phá hoại nấm của tôi, hút mất tu vi của tôi, giờ đây ngay cả tóc của tôi cũng không muốn buông tha!”

Sau khi gào thét xong, cô ta càng giận hơn, từng khối ban đen trên làn da tuyết trắng dường như khẽ ngọ nguậy, nhìn cực kỳ khủng bố. Nhưng cô ta lại kiêng kị bùa chú trong tay hai người, không dám tùy tiện ra tay. Sau một hồi do dự, cô ta lại hóa thành sương đen, tỏa ra khắp căn nhà.

Sau khi tầm nhìn bị che lấp lại bắt đầu tiến vào trạng thái mở mắt nhưng không thấy gì, Thẩm Như Như nhíu mày, lập tức rút ra hai tấm [ bùa dẫn lôi ] ném vào trong sương đen, sấm sét xuyên phá nóc nhà bổ thẳng vào màn sương, đánh tan một chút sương đen, nhưng sương đen lại nhanh chóng tụ lại với nhau, gắt gao bọc người bên trong lại, khí tức âm hàn không ngừng tràn vào cơ thể.

“Con quỷ nhà cô thật không nói lý, là cô hại người ta trước, chúng tôi mới đối phó với cô, làm ơn làm rõ thứ tự trước sau đi? Thẩm Như bình tĩnh nói, vừa khó chịu phất phất tay, loại sương mù hắc ám này đáng ghét như ruồi bọ vậy, không ngừng lặp đi lặp lại, đuổi mấy cũng không đi. Cô sẽ không tùy tiện sử dụng bùa chú với phi kiếm nữa, linh lực là có hạn, phải dùng vào chỗ cần thiết, không thể giống như lần trước được, mệt đến kiệt sức, kết quả không chỉ không bắt được Liên Vụ, mà còn suýt chút nữa rơi vào tay hắn ta.

Ở trong sương đen, cô mò mẫm đi mấy bước về phía Từ Dẫn Châu, trong lúc nữ quỷ đó gào rít bay qua bay lại bên cạnh cô mấy lần, rõ ràng rất phẫn nộ, lại vì kiêng kị mà chậm chạp không xuống tay.

Thẩm Như Như cảm thấy chuyện này thật cổ quái, nhưng trong chốc lát lại không nghĩ ra được nguyên nhân, dứt khoát ném chuyện đó ra sau đầu, cầm chặt bùa chú bước nhanh về phía trước. Vừa đi được mấy bước thì đụng phải một mặt tường mềm mại, duỗi tay sờ thì phát hiện không phải là Từ Dẫn Châu, không biết là thứ gì, xúc cảm giống như da người, mềm mại trơn mịn, chỉ là có chút lạnh, còn có mùi thối.

Liên tưởng đến những mặt hàng khủng bố treo trên tường, Thẩm Như Như đụng chạm mấy cái rồi lập tức thu tay về, hướng sang bên cạnh đi vài bước, kết quả vẫn bị thứ đó cản đường.

Nữ quỷ không còn bay qua bên người cô nữa, dường như đã đem cô tách ra.

Trong lòng Thẩm Như Như chợt xuất hiện dự cảm không lành, cô cầm ra một tấm [ bùa trảm sát ] ném về phía mặt tường kỳ quái đó, nhưng bức tường mềm mại đó lại không hề sứt mẻ gì.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full